Lần đầu tiên vào nhận lớp là khóa sinh hoạt – giao lưu giữa giảng viên của trường và tân sinh viên (trường nào chắc cũng có buổi này). Hôm sinh hoạt đầu khóa có đến 4 nữ giảng viên ngồi giao lưu giải đáp thắc mắc cho các bạn sinh viên. Tao thì ngồi ngay hàng ghế đầu tiên. Tính tao thì mê ngắm vú đàn bà, nên tao lia mắt hết 4 bà cô thì thấy có 2 bà ngực to. Đặc biệt bà cô (mà sau này bả làm chủ nhiệm lớp tao) có cặp vú quá to luôn (tầm 120cm chứ không ít), tao nhìn chảy cả nước miếng. Bả lại hay có tật đó là hay tự nhìn vào vú của mình (giống như bả ngại với đám sinh viên nam hay sao ấy). Đó là ấn tượng đầu tiên của tao về bả.
Để cho dễ hình dung ngoại hình của bả, tụi bây nhìn ảnh Yuki Sakurai ở phía dưới nhé! Ngoại hình của bả giống đến 90% diễn viên này, kể cả khuôn mặt cũng giống, ra đường khéo người ta tưởng chị em sinh đôi.
Suốt mấy tháng sau đó, tao không gặp bả, vì phải học những môn đại cương rất hàn lâm và chán chường – chắc thằng nào làm sinh viên cũng trải qua giai đoạn này. Time này tao cũng quên hẳn bả, vì tao nghĩ dễ gì gặp lại được bả. Thời gian trôi đi, rồi học kỳ mới bắt đầu, môn học mới tao được học bả. Lúc bả bước vào lớp tao há hốc mồm ngạc nhiên xen lẫn cảm xúc vui mừng. Tất nhiên tao lúc nào cũng ngồi bàn đầu và là thằng sinh viên làm bả để ý nhất. Lý do bả để ý tao cũng dễ hiểu thôi, vì tao rất giỏi tin học, mà bả thì đang dạy tin học đại cương và lập trình cơ bản. Lâu lâu tao hay hỏi cơ cắc cớ bả lắm, nên bả chú ý tao nhiều nhất, và hay gọi tao lên bảng làm bài tập. Đụ mẹ lúc đó tao như super star của lớp vậy, bài tập lol nào cũng giải được hết.
Rồi tao suy nghĩ làm thế nào để liên lạc được với bả? Thế là tao quan sát máy tính của bả, thấy có biểu tượng Yahoo! Messenger, tao đoán là bả có nick chat Yahoo! Quả đúng như dự đoán, trong 1 lần đang giảng bài, máy tính của bả bị crash phải restart lại, thế là Yahoo Messenger tự động đăng nhập nick của bả. Lúc đó tao chộp cơ hội ngay, chỉ trong vài giây tao cố gắng ghi nhớ nick của bả đang show ra trên màn hình máy chiếu (laptop của bả cắm với máy chiếu để xuất hình ra tấm màn chiếu, nên bả làm gì trên máy thì cả lớp bên dưới đều nhìn thấy). Bác nào xài Yahoo! Chắc cũng biết lúc đăng nhập nó sẽ ghi là Signing in as [tên nick]
Có nick bả trong tay, tao về chat ngay. Tất nhiên tao chat theo kiểu nặc danh, không cho bả biết tao là ai. Trong quá trình chat, tao tỏ ra là một người am hiểu CNTT, nên bả rất ngưỡng mộ tao. Chat được 1 tháng thì tao bắt đầu tổ lái qua chuyện gia đình bả, hỏi thăm các kiểu thì được biết bả đã có chồng và có 1 con gái, hiện đang cho con bú (hèn gì vú bả to quá trời, sữa mẹ không mà!). Mẹ, biết tới đây là tao nứng cặċ lắm rồi, càng làm cho tao nung nấu quyết tâm tiếp cận bả gần hơn.
Ngày qua ngày, bả chat với tao càng cởi mở hơn và như một thói quen vậy – không chat là thấy nhớ. Lúc này tao mới ra mặt, rủ bả đi cafe gặp mặt buổi đầu tiên. Đến lúc ra quán, bả mới vỡ òa ra, thì ra là tao – chàng sinh viên ưu tú nhất lớp. Lúc này 2 cô trò rất vui vẻ, nói chuyện đông tây nam bắc, đủ thứ chuyện trên đời. Kết thúc buổi cafe, tao không quên xin số điện thoại di động của bả. Từ ngày có số đt của bả, tao nhắn tin SMS cho bả suốt, nhắn tin theo kiểu quan tâm. Rồi tao đồng hành với bả trong việc mua laptop, điện thoại (vì bả nhờ tao tư vấn nên mua máy nào). Thế là từ lúc nào không biết, tao đã bước vào cuộc sống của bả một cách rất tự nhiên chỉ sau vài tháng. Trong lúc chat và SMS, tao cứ khen “Cô ơi, sao ngực cô đẹp quá vậy”, bả khoái lắm mặc dù luôn phủ định, bảo tao là “Sinh viên kiểu gì mà đi nhìn ngực cô giáo vậy trời?”. Rồi bả hỏi “đẹp là đẹp sao, như thế nào là đẹp, kể nghe”. Tao như vớ được vàng, cứ dựa vào chủ đề ngực mà xoáy sâu, tổ lái tiếp về mông, khen tiếp mông bả to, tròn… Và tao nhận thấy bả rất dâm, luôn hưởng ứng những nội dung chat nhạy cảm về sex.
[Sự kiện quan trọng & cũng là cột mốc đánh dấu tao và bả trở thành người tình của nhau]
Hôm ấy, lớp tao tổ chức offline đi chơi, có bả đi cùng. Ăn uống chụp hình chán chê các thứ thì tao bị bọn khỉ gió nó giỡn quá trớn, trét bánh kem và tương ớt vào mặt và áo. Thế là tao đi kiếm nhà vệ sinh để rửa ráy, bà cô cũng đi cùng. Đi kiếm cái nhà vệ sinh mà khó như lên trời ấy, phải hỏi đủ chỗ mới tìm ra. Đến lúc tới nơi thì hỡi ơi, nhà vệ sinh éo có chia khu nam/nữ, chỉ có duy nhất 1 cái vòi phun nước và 1 cái toilet có bồn cầu. Thôi kệ, quan trọng có nước để rửa ráy cái áo cho sạch là được. Đoạn tao vừa mở vòi thì địŧ mẹ, tụi bây tin không, nó phun nước mạnh như vòi chữa lửa của lính cứu hỏa vậy, hất tung tao ra xa gần cả mét. Nó làm cái ào quá bất ngờ, tao buông luôn cái vòi, nước bắn tứ tung, tao và cô giáo ướt như chuột lột. Tao định thần lại sau vài giây, bình tĩnh cầm vòi nước xịt vào người để rửa áo, xong tao xịt luôn cho bà cô để giúp bả rửa sạch vết bánh kem.
Loay hoay một hồi cũng rửa xong. Nhưng quan trọng là khúc này nè: Áo sơ mi của bả dính nước ướt nhẹp, làm vải mỏng đi, tao có thể nhìn xuyên thấu qua lớp vải. Thấy tao nhìn, bả mắc cỡ, quay đi chỗ khác. Không khí bỗng trở nên yên lặng lạ thường, chắc cả 2 đều ngại ngùng + lúng túng. Đứng một hồi, tao bèn nói: “Thôi mình quay trở lại với lớp đi”. Bả lắc đầu. Tao hỏi: “Sao thế”. “Áo bị ướt rồi, kỳ lắm” – bả nói. Tao thấy bả nói có lý, nên nhìn quanh, thấy có cục đá to, tao kêu bả lại đó ngồi đi, chờ một hồi cho khô áo rồi quay trở lại với lớp. Cả 2 đều đi đến tảng đá ngồi, im lặng tầm 5 phút chẳng ai nói gì. Lúc này tao được dịp rửa mắt, nhìn vú bả sướng con mắt thật. Tao nhìn cho bả biết là tao nhìn luôn, chứ không nhìn lén nhé.
Tao phá tan bầu không khí yên lặng bằng câu nói: “Săn chắc nha!”. Bả “Hả” một tiếng tỏ vẻ không hiểu, tao giải thích “Vú á”. “Thằng quỷ” – bả cười e thẹn. Xong bả hỏi tao:
– Sao biết săn chắc hay vậy?
– Hồi nãy rửa có chạm trúng đó.
– À…
Tao nhìn quanh, không có ai ngoài tao với cô hết, cánh đồng cỏ rộng mênh mông, gió thổi Ɩồŋg lộng. Tao xạo Ɩồŋ bảo: “Ê chết, còn dính miếng bánh kem này”. Miệng vừa dứt lời là tao ịn nguyên bàn tay vào ngực bả, giả bộ gạt miếng bánh ra. Lúc này tao tranh thủ bóp vếu bả. Công nhận sướng! Ngồi một lát thì áo cũng khô, tao và bả đi về chỗ lớp đang cắm trại.
Khi về, tao chat liền. Tao hỏi:
– Ví dụ hồi trưa a bóp vú e thì e sẽ làm gì?
– Ê ê, bữa nay xưng hô gì lạ thế hả nhóc?
– Thích được hông? Trả lời câu hỏi đi…
[Tao thấy bả gõ lia lịa, xong xóa, không gửi, cuối cùng bả gửi biểu tượng cười khẩy của Yahoo]. Lúc này tao hiểu ý của bả là không phản đối, nhưng bả không dám nói. Nhưng dù sao cũng đạt được thành tựu lớn: Chuyển cách xưng hô cô trò thành xưng hô anh – em.
Kể từ hôm đó, tao thay đổi địa điểm cafe, tao hẹn bả đến quán vắng hơn, bả khoái tít mắt nói: “Ừ, quán này được đó, vắng vẻ dễ nói chuyện hơn quán cũ”. Tao cũng chuyển từ vị trí ngồi đối diện sang ngồi kế bên bả cho tiện bề “hành động”. Lúc này bả mới thổ lộ là bả đang mệt mỏi với bầu vú sữa của bả lắm, vì nó căng sữa gây khó chịu. Tao chụp ngay cơ hội, nói theo dạng nửa đùa nửa thật: “Để a bú cho bớt căng nhức nhe”.
Bả đáp: “Làm vậy được không, em… em có chồng rồi?”.
– Anh biết em có chồng rồi. Nhưng sao chồng em không bú cho em, mà để nó căng sữa vậy?
– [Im lặng không trả lời]
– [Tao hỏi thêm lần nữa]
– Em và chồng đang giận nhau, 2 đứa đang ly thân.
– Sao giận vậy em?
– Chồng em suốt ngày chỉ chăm sóc mấy con gà đá. Đổ tiền của vào đó. E góp ý bảo có con rồi thì nên bớt chơi đá gà đi, thì ổng giận.
– [Tao im lặng ra vẻ thông cảm]
– Vậy ly thân là sao, 2 người không ở chung nhà hả? Rồi con em ai chăm sóc?
– Con em thì bà nội chăm. Vẫn ở chung nhà, nhưng không chung phòng. Tối về em ôm con sang phòng em.
– Ừ, thôi em đừng buồn nữa. Nếu mà chồng em thích chơi đá gà mà vẫn lo cho con thì được rồi. Chừng nào ổng hết tiền thì hết chơi chứ gì.
– Nhưng chồng em đang thất nghiệp! Suốt ngày chơi đá gà.
– Trời, thiệt vậy hả?
[Tao ngồi an ủi bả một hồi bla bla các thứ, đoạn này tao lượt bỏ nhé, vì đéo có gì đặc sắc].
Chốt buổi cafe đó, tao vẫn chẳng làm được gì ngoài an ủi. Tao về suy nghĩ làm cách nào để chiếm hữu được bả, làm sao để dẫn bả vào hotel được đây? Thấy bả có vẻ chịu đèn, vì câu hỏi của bả “Làm vậy được không, em… em có chồng rồi?” Là một câu hỏi lưỡng lự, cho thấy tâm lý của bả đang không vững. Thế là bằng trí thông minh vốn có, tao quyết định thu hẹp khoảng cách bằng cách hẹn bả đến khu cafe bờ sông vắng vẻ hơn nữa.
Bả đến khu cafe bờ sông này, gió thổi Ɩồŋg lộng, khung cảnh hữu tình, bả rất khoái, và dặn dò tao mai mốt hẹn thì cứ tới đây. Bả khen tao khéo chọn địa điểm. Khu cafe này là ghế bố đôi, kêu nước khi vừa vào cửa và trả tiền luôn, do vậy trong suốt thời gian ngồi uống nước chỗ này sẽ không bị làm phiền bởi nhân viên. Hôm đó bả mặc cái áo sơ mi mà hôm bữa đi chơi với lớp bả đã mặc, nhìn rất đẹp và cũng rất sexy. Do 2 đứa ngồi lọt thỏm trong cái ghế bố đôi chật hẹp, nên cặp vú bả cứ phập phồng cọ vào cánh tay của tao. Tao nhắc lại chuyện hôm bữa, với câu nói cũ: “Săn chắc dữ nha!”, Bả cười nắc nẻ. Tao nhẹ nhàng vuốt tóc bả, khen bả đẹp (mà công nhận bữa đó tao thấy bả trang điểm nhẹ nhưng đẹp thiệt). Xong tao làm liều, xích gần gương mặt tao vào gương mặt bả, môi tao cách môi bả tầm 1cm, một khoảng cách rất gần. Bả nhắm mắt lại, thế là tao hiểu ý bả đang bật đèn xanh, tao hôn môi bả luôn.
Nụ hôn môi đó phải nói là rất khác lạ, nó làm tao mê say tụi bây à. Tao phải thú thật là chưa bao giờ tao đắm đuối khi hôn môi như vậy. Bả rất hưởng ứng và hôn rất sâu, dùng lưỡi điêu luyện cực kỳ, và mùi son môi hương dâu thoang thoảng làm tao rất kích thích. Để diễn tả, thì tao chỉ nói 1 câu thôi: Nụ hôn kiểu Pháp cũng đéo bằng tao với bả đang hôn nhau. Lưỡi bả chọt sâu vào nướu của tao mà khuấy liên tục, nước miếng cả 2 chảy nhiễu nhão tùm lum. Nó hoang dại hết cỡ! Trong lúc hôn môi, tao không ngừng xoa vú của bả. Tay tao khéo léo cởi từng cúc áo của bả để lần mò vào trong.
A! Nó đây rồi! Cái núm vú, đúng thật vậy, ngón tay tao đã chạm vào núm vú của bả. Áo ngực của bả ẩm ướt vì sữa tiết ra từ hồi đời nào rồi (ban đầu tao cứ tưởng mồ hôi làm ướt áo ngực). Khi áo ngực của bả bị tuột xuống, bầu vú 120cm lộ ra, trắng nõn, sữa rỉ ra, trông kích thích vô cùng. Bả nhìn theo tay tao đang xoa ngực bả, rồi bả ngã đầu ra sau, ưỡn ngực ra, 2 tay kéo đầu tao vào, tao ụp mặt vào mà bú lấy bú để. Bả hít hà như người ăn ớt bị cay vậy. Một tiếng đồng hồ trôi qua, có bao nhiêu sữa tao bú hết, bầu vú của bả được tao chăm sóc kỹ càng từng milimet.
Tay tao không quên lần mò xuống âm hộ của bả. Hôm đó bả mặc cái quần tây xanh nhạt khá dày nhưng nước Ɩồŋ thấm ướt cả phần háng của bả.
“Đây đích thực là dâm dâm bà bà rồi” – tao nghĩ thoáng qua trong đầu. Bả banh háng rộng ra cho tao dễ sờ mó. Tao dùng ngón tay miết dọc theo cái khe Ɩồŋ của bả thông qua lớp vải. Được khoảng 5 phút, tao kéo nhẹ dây kéo xuống và quan sát thái độ của bả. Không có phản ứng nào ngăn cản bàn tay tao – chứng tỏ bả muốn lắm rồi.
“Pựt, Xoẹt xoẹt…”
Dây kéo và nút quần của bả bung ra, phần bụng của bả hé lộ thấp thoáng sau tà áo sơ – mi. Vén cái vạt áo sơ – mi lên, tao há hốc mồm ngạc nhiên, trước mắt tao là một cái bụng trắng hếu không một vết nứt do sinh nở. Thật không thể tin được, thật tuyệt vời! Thọc tay vào quần silip của bả, tao nhanh chóng đút ngón tay vào lỗ Ɩồŋ của bả. Nó thật nhầy nhụa và ấm áp. Ngón tay tao thọt ra + thọt vô lia lịa.
“Nhóp nhép, pẹp pẹp…” là âm thanh nghe rõ nhất do sự lầy lội giữa nước Ɩồŋ hòa quyện cùng với vận tốc thụt ra thụt vào của ngón tay. Bả rên ngày càng to, khuôn mặt nhăn nhó, tay ghị chặt đầu tao vào bầu vú sữa của bả. Một tay tao móc Ɩồŋ, tay còn lại xoa vú, mồm thì nút chụt chụt trên cái núm vú của bả. Mắt tao đảo nhanh xung quanh thăm dò tình hình. May quá, bữa nay quán vắng khách, chỉ có tao với bả.
Thấy tình hình có vẻ êm, tao vừa móc Ɩồŋ vừa nhè nhẹ cởi quần của mình ra. Nãy giờ con cặċ của tao nó nứng quá cỡ rồi, đội lên một cục như muốn xé toạc lớp vải quần ra mà đòi tắm rửa trong “hang động sung sướng” đầy nước Ɩồŋ của bà cô. Tao cầm tay của bả đặt vào con cặċ nóng hổi của tao, bả mở mắt ra nhìn xung quanh, rồi như an tâm, bả sục nhẹ cặċ của tao vài cái rồi cúi xuống mút lia lịa. Cái miệng của bả bao phủ trọn vẹn con cặċ của tao, một cảm giác khoan khoái lan tỏa khắp người. Phía trước mặt tao là con sông êm đềm, xa xa có vài chiếc ghe máy chở hàng, hai bên là dãy cây dừa, gió thổi Ɩồŋg lộng mát rượi mang theo tiếng nhạc trữ tình nhè nhẹ của quán cafe đang bật, và phía dưới hạ bộ tao là một người đàn bà 30 tuổi đang nhấp nhổm cái đầu lên xuống để bú cặċ tao. Ôi, nó sướng! Chỉ những thằng nào ở trong hoàn cảnh này mới hiểu được thôi.
Để lại một bình luận