Home » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 9

Chinh phục gái đẹp – Chương 9

Mãi hai tiếng đồng hồ sau, Đinh Nhị Cẩu mới được đẩy ra khỏi phòng giải phẫu, bên ngoài đã đầy ấp người, Đỗ Sơn Khôi thì không cần phải nói, Trọng Hải và Đào Thành Quân cũng tới, Đinh Nhị Cẩu liếc mắt nhìn thấy hai người đang nói gì đó, khi vừa nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu, lập tức đình chỉ việc trao đổi với nhau.

– Thế nào bác sĩ, không có sao chứ?

Tiểu Hàn chẳng cần để ý tới ai, liền lại gần bác sĩ hỏi han ân cần.

– Không có việc gì, bệnh nhân cần nghỉ ngơi vì bị mất máu khá nhiều, có thể cũng mau sớm khôi phục.

Đào Thành Quân tiến lên cầm tay phải Đinh Nhị Cẩu nói:

– Trên tỉnh sẽ có người xuống, chủ tịch không đi thăm cậu được, cho nên không thể tự mình đến, nhưng chủ tịch có nhờ tôi chuyển lời cho cậu: “Những gì cậu làm cho ông ấy, thì ông ấy sẽ không quên đâu…”

Đào Thành Quân nhỏ giọng nói, hiển nhiên là không muốn người khác nghe thấy.

Đinh Nhị Cẩu nghe được Đào Thành Quân nói như vậy, liền hiểu được chuyện này khả năng Thạch Ái Quốc đã trao đổi với Đào Thành Quân rồi, cũng khó trách, dù sao Đào Thành Quân mới là người quản gia chính thức của Thạch Ái Quốc, nếu như trước kia Thạch Ái Quốc nói như thế, Đinh Nhị Cẩu nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt, nhưng sau khi trải qua chuyện này, hắn suy nghĩ đến chuyện vì sao Thạch Ái Quốc đột nhiên rơi xuống nước, đem Tương Văn Sơn phải thay thế lên trước sân khấu chống lũ, làm cho hắn đã cảm thấy vị lãnh đạo này kín đáo và giỏi về tâm kế đến như thế nào…

Đinh Nhị Cẩu thở dài, làm cộng sự với một lãnh đạo như vậy, thật sự là phải vô cùng thật cẩn thận, không biết khi nào thì mình sẽ trở thành quân cờ trong tay ông ta, nghĩ đến chuyện về sau này, trong lòng hắn không khỏi cảm khái.

– Trưởng thư ký, em đã không sao rồi, nhờ anh báo lại với chủ tịch, em sẽ làm tốt công tác của mình, không cần lo lắng.

– Ừ… thôi cậu nghỉ ngơi, tôi đi trước, lần khác sẽ tới thăm. À… lãnh đạo cũ Trọng Hải của cậu cũng tới rồi, các người nói chuyện với nhau đi.

Nói xong Đào Thành Quân hòa Đinh Nhị Cẩu nắm tay, rôi ông ta đứng dậy rời khỏi ngay.

Tiểu Hàn đương nhiên là biết Trọng Hải rồi, năm đó chẳng qua là Trọng Hải gặp vận hạn, chứ không thì bây giờ Trọng Hải tệ lằm thì cũng đã làm bí thư huyện ủy rồi, nhưng chuyện kia thì không có nhiều người biết, cho nên thời gian cũng đã bắt đầu phủ đầy bụi rồi, vừa nhìn thấy Trọng Hải, Tiểu Hàn vẫn có chút chột dạ, vì thế nàng đứng cách xa xa.

– Này, cùng Tiếu Hàn có liên quan đến nhau hả?

Trọng Hải không có hỏi thương thế của Đinh Nhị Cẩu, nhưng lại hỏi tới mối quan hệ của Đinh Nhị Cẩu và Tiểu Hàn, ở trong lòng Trọng Hải, người đàn bà này cũng không phải là người hiền lành, cho nên khi thấy Đinh Nhị Cẩu vì cứu nàng cho nên mới bị thương, trong giọng nói không khỏi có chút trách cứ.

– Là do em tìm đến chị Tiếu Hàn, để nhờ điều tra vụ con số thật sự của dân chúng tử vong trong cơn lũ vừa rồi của TP Hồ Châu, để so với số giấu diếm mà thành phố đã báo, chuyện là như vậy. Liên quan đến cấp thành phố, ngoại trừ chị Tiếu Hàn, thì còn ai dám ra mặt, nhưng cho dù là Tiếu Hàn, thì Tương Hải Dương cũng dám phái người đến bắt cóc, nếu thay đổi là người phóng viên khác, em đoán chừng rất có thể là phải đào hố chôn xác rồi.

Đinh Nhị Cẩu tức giận nói.

– Cậu chắc chắn là người của Tương Hải Dương?

– Vâng… tên bắt cóc Cát Hổ, tên này em đã gặp qua không chỉ một lần, hắn đã từng theo dõi Cố Hiểu Manh con gái của cục trưởng cục tổ chức cán bộ thành phố (đổi tên chức danh) ai cũng biết hắn là người của Tương Hải Dương, và chuyện này cùng với Tương Văn Sơn cũng có liên quan, mười phần Tương Hải Dương là kẻ sai khiến, còn Tương Văn Sơn có khả năng là ngầm hiểu.

– Cho nên việc Tiểu Hàn điều tra chuyện này, chẳng qua là tung hỏa mù, mục đích chính của cậu là đem mọi chuyện làm cho Tương Văn Sơn nháo nhào để lộ ra sơ hở?

– Vâng… hiện tại xem ra về cơ bản đã đạt được mục đích, em cũng suy nghĩ qua, chị Tiểu Hàn không thể nào điều tra ra rõ được chuyện này, kế tiếp thì trên tỉnh nhất định sẽ phái tổ điều tra xuống thành phố, An bí thư sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, lãnh đạo… chuyện này em làm đến đây là đã tận sức rồi, phần còn lại là phải dựa vào các lãnh đạo tình toán ra sao.

Đinh Nhị Cẩu nói xong tình trạng giống như là đã kiệt sức vậy.

Khi Chu Hồng Kỳ chạy tới, thì Đinh Nhị Cẩu đang cùng Trọng Hải nói chuyện ở trong phòng, nàng cũng chẵng quan tâm liền trực tiếp đi vào phòng bệnh.

– Anh Trọng Hải… cũng đến rồi à?

Chu Hồng Kỳ và Trọng Hải biết nhau quá rỏ, bọn họ lớn lên cùng nhau trong cư xá dành cho cán bộ cao cấp, chỉ biết ngẩng đầu lên mà không thấy cúi đầu, tuy rằng hai nhà tới lui cũng không nhiều lắm, nhưng không ngăn được bọn trẻ kết giao chặt chẽ, bởi vì bọn họ đều là những con nhà quyền quí có cùng chung một vòng…

– Hồng Kỳ, sao em lại tới đây? Ai dà… hiểu rồi, là Trường Sinh, anh đi trước nhé.

Trọng Hải cười cười, ra vẻ là hiểu chuyện, làm cho Chu Hồng Kỳ luýnh quýnh.

Nhìn thấy Chu Hồng Kỳ dù sao cũng tương đối đáng yêu, Trọng Hải càng thêm không thích Tiếu Hàn, ông luôn cảm thấy người đàn bà này tâm cơ rất sâu, cho nên lúc thấy Chu Hồng Kỳ lo lắng cho Đinh Nhị Cẩu như vậy, Trọng Hải không có phản cảm, ngược lại là còn vui mừng, vẫn là câu nói kia, trong chính trị không có đối thủ vĩnh viễn, mặc dù là đối thủ chưa chắn là muốn lựa chọn hợp tác với mình.

– Các người cứ nói chuyện đi, em thấy tên tiểu tử này cũng không sao rồi, hắn chưa chết được, để em ra gặp chị dâu Tiếu Hàn, chị ấy vẫn đang còn sợ hãi.

Chu Hồng Kỳ lúng túng nói, rồi xoay người đi ra ngoài, chả thấy nàng giống như là một người đã từng tồn tại một sức mạnh dẻo dai, cùng với những tuyệt kỹ giết người như ngóe…

Nhìn Chu Hồng Kỳ đóng cửa lại đi ra ngoài, Đinh Nhị Cẩu cũng ngượng ngập cười gương gạo…

– Cũng thấy vẻ mặt của Hồng Kỳ rất lo lăng cho cậu?

Trọng Hải hỏi.

– Không phải đâu, em không có cảm giác như vậy, lãnh đạo… đừng có nói đùa…

– Không phải là đùa, mà tôi chỉ nói sự thật, nhưng cậu hãy suy nghĩ thật kỹ, nếu cậu muốn phát triển cảm tình với Hồng Kỳ, thì phải phải nhanh chóng đem ngươi những thứ ngổn ngang lăng nhăng vụn vặt bên ngoài kia cắt đứt, nói cách khác đến lúc đó nếu xảy ra chuyện, con gái của Chu Hổ Khanh không dễ trêu vào, mà cậu lại còn dám trêu đùa đến cả hai người, đó là tính luôn Tiểu Hàn, thật sự cậu chán sống rồi.

Trọng Hải nghiêm túc nói.

– Uí trời lãnh đạo… anh đừng có nói xỏ xiên em. À… lúc mới được đẩy ra, em thấy anh đang trao đổi với trưởng thư ký, có phải là lãnh đạo có tin tức gì rồi hả?

– Ừ… nói chuyện về phương diện chuyện này, hiện tại Tương Văn Sơn tuy rằng nhất định sẽ phải đi, nhưng trên tỉnh sắp xếp ông ta như thế nào, vẫn chưa có thống nhất ý kiến, với cục diện như vậy, thì có thể vị trí bí thư ông ta vẫn còn tạm thời tiếp tục ở lại, đây không phải là một tin tức tốt, trong chính trị chuyện thay đổi chỉ trong nháy mắt, tôi đang lo lắng chuyện này đêm dài lắm mộng a.

Trọng Hải cũng thở dài.

Đợi cho đến lúc Trọng Hải ly khai, Chu Hồng Kỳ mới kéo Tiểu Hàn vào phòng bệnh, mặt âm trầm nhìn Đinh Nhị Cẩu…

– Làm gì mà nhìn như vậy? Cho dù là em có dáng dấp đẹp trai một chút, thì chị cũng không cần nhìn em với sắc mặt như thế.

Đinh Nhị Cẩu cợt nhả nói.

– Đừng cợt nhả nữa, chị hỏi em, tại sao để cho chị dâu làm chuyện nguy hiểm như vậy, mà không phái cá nhân nào đi cùng để bảo vệ? Em làm như vậy là có mục đích gì đây? Cũng may chị dâu không có việc gì, nếu xảy ra chuyện gì, anh của chị chắc chắn là sẽ bắn toi mạng em.

– Aí chà… chị chẳng phân chẳng phân biệt được cái gì tốt xấu a, chẳng phải là em đã cứu người, hơn nữa vì cứu người mà còn bị thương, chị lại đối xử với em như vậy… chị dâu so với em thì quý giá, nhưng chị dâu bây giờ không phải là chẳng có việc gì sao, làm gì mà chị tiếng lớn tiếng nhỏ với em vậy?

– Hừ… em còn lý luận nữa hả? Nói cho em biết, nếu không phải là em bị thương, thì em biết tay với chị, vì chuyện này mà cha chị vô cùng tức giận, chị Tiếu Hàn mau nhanh trở về trên tỉnh thành đi, cha nói là chị từ chức nghỉ làm, không cho chị công tác làm phóng viên nữa, vì có nhiều nguy hiểm, nếu xảy ra chuyện, thì làm gì hối hận kịp?

Chu Hồng Kỳ lại bắt đầu quay qua thuyết giáo với Tiểu Hàn.

– Được rồi… để em phái người đưa chị Tiếu Hàn trở về, thôi chuyện này dừng lại ở đây, nghe nói trên tỉnh đã cho cho tổ điều tra xuống rồi, cho nên chị cũng không cần ở lại TP Hồ Châu tìm hiểu nữa, đến lúc vết thương em lành, em sẽ đến tỉnh nhận tội với chị, nếu không thì chị Chu Hồng Kỳ sẽ không tha em đấy, trước mắt cứ như vậy, được không?

Đinh Nhị Cẩu thở phì phò nói.

Tuy rằng cảm giác mình có lỗi với Tiểu Hàn, nhưng đối mặt khi Chu Hồng Kỳ chỉ trích, cơn tức của hắn không phải là nhỏ…

Chu Hồng Kỳ không quản đến hắn nữa, liền kéo Tiểu Hàn đi ra ngoài, hắn vốn muốn để cho Đỗ Sơn Khôi đưa Tiểu Hàn về, nhưng Đỗ Sơn Khôi quay lại nói, Chu Hồng Kỳ đã đưa Tiểu Hàn lên xe của nàng đi rồi, cũng chẳng có quan tâm gì đến hắn.

– Thương tổn không sao chứ?

Đỗ Sơn Khôi hỏi, gã đã từng ở trong quân đội, cho nên biết vết thương do đạn bắn khó chịu đến cỡ nào.

– Không sao đâu anh, em đói bụng, mua chút gì cho em đi…

Đinh Nhị Cẩu muốn mình an tĩnh một hồi, cho nên đuổi khéo Đỗ Sơn Khôi đi.

Lúc này, hắn là một người cô đơn…

Trước mặt mọi người hắn cười ha hả ứng đối tất cả mọi chuyện, tựa như không có chuyện gì mà hắn không làm được, chỉ cần hắn có đủ khả năng thì hắn chưa từng từ chối. Đàn bà đã từng quan hệ với hắn cũng không ít, nhưng trong lúc hiện tay bây giờ, giống như trên thế giới chỉ có một mình hắn đơn độc đối mặt hết thảy, không có một người nào đến để chia sẽ gánh nặng cùng hắn.

Cho dù là người có kiên cường cách mấy, có đôi khi cũng phải chùn bước, thế nhưng những lúc như vậy, cần lắm một người có thể ôn nhu sờ đầu rờ mặt của hắn an ủi thân thiết với hắn một chút, nhưng cũng không có một ai xuất hiện, hắn cảm thấy mình là đang phấn đấu vì bản thân của mình, nhưng cũng có đôi lúc, hắn phát hiện mình cũng không thật sự thích hợp với cuộc sống như thế này, nói cho cùng, hắn vẫn là một con người bình thường, không có cường đại đến mức tâm hồn cứng rắn như sắt thép, không sợ thần, chẳng sợ ma…

Nghĩ đến mình hôm nay suýt chút nữa là toi mạng, chỉ cần nòng súng của tên đầu trọc hơi chút lệch lên thì có thể xong đời rồi, tim của hắn như co thắt lại, không sợ chết là giả đấy, nhưng mặc dù trong lòng suy nghĩ như vậy, hắn cũng không có ai để mà tâm sự lòng mình, chỉ có thể tự một mình gậm nhấm tiêu hóa hết, bởi vì từ lúc cha mẹ của hắn chết, hắn trở thành một kẻ mồ côi thì luôn tự nhủ với mình phải trở nên kiên cường, không thể để cho bất luận kẻ nào chế giễu hay là thương hại…

– Ai ui… làm gì mà Đinh thư ký trầm tư như thế, ưu tư về chuyện quốc thái dân an à, hay là phạm vào mệnh đào hoa muôn chạy ra ngoài cũng không được?

Đinh Nhị Cẩu đang ưu tư thì đột nhiên nghe thấy tiếng của Chu Hồng Diễm, vì thế âm thầm cắn nhẹ đầu lưỡi của mình, bắt buộc chính mình phải hồi phục trở lại trạng thái bình thường.

– Hì… hơi mệt mỏi, định chợp mắt một chút, y tá trưởng tự mình đến tiêm thuốc sao? Cũng hiếm thấy đấy…

Đinh Nhị Cẩu cười nói.

– Các y tá khác đều bận rộn rồi, nếu em cảm thấy kỹ thuật của chị không tốt, thì chị cũng có thể tìm cho em một y ta xinh đẹp khác đến phục vụ cho em, nói cho em biết, các y tá kia nếu biết em là ai, bọn họ vui mừng, đều tranh nhau đến đấy, nhưng do chị cảm thấy với tình trạng của em bây giờ, thật sự là không thích hợp để cùng các y tá kia gặp mặt, nên ngăn cản lại…

Chu Hồng Diễm mỉm cười nói.

– Chị Chu… lời này là có ý gì vậy hả?

Lúc Chu Hồng Diễm đến sát bên giường, khom người để thay chai nước thuốc trên tay hắn, cái mông hơi chổng lên, Đinh Nhị Cẩu quay đầu nhìn thoáng qua, cái mông no đủ đầy thịt kia mân mê cực kỳ dụ hoặc, thậm chí màu hồng cái quần lót ở bên trong như ẩn như hiện, nhìn xem cặp bắp đùi kẹp rất sát vừa vặn vẹo, cả người hắn như là muốn choáng váng.

– Thì đơn giản là em bị thương cánh tay, lúc này không có thích hợp để sờ soạng làm chuyện xấu, có phải không Đinh thư ký?

Đinh Nhị Cẩu nhìn Chu Hồng Diễm sắc mặt mập mờ, hắn hiểu nàng nói là có ý gì.

– Vậy cũng không có nhất định đâu chị, có đôi khi đổi tư thế là cũng làm được rồi, việc gì mà câu nệ chỉ theo một hình thức, cải cách mở cửa còn phải có nhiều góc độ suy nghĩ tư duy, toàn phương vị lập thể để phát triển chứ huống chi chút chuyện này, chị nói xem có đúng hay không, y tá trưởng?

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39

TÊN TRUYỆN:

Chinh phục gái đẹp – Chương 9


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (111) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (795) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (359) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (764) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (407) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (730) Truyện sex nhẹ (41) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (336) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (384) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (135) Đụ vợ bạn (74)