“Tới đâu thì tới. Cuộc phiêu lưu này cũng đáng giá lắm.”
Ngồi ngâm mình trong jacuzzi, ông nhớ lại thân hình Linh với những đường cong tuyệt mỹ, cặp vú rắn chắc, đường âm đạo nhỏ hẹp. Ông tự xác định với chính mình là mở tìm đến miệng mèo thì của trời cho, bỏ cũng tội.
Tối hôm đó, trong khi ông Tâm làm tình với bà Lý mà trong lòng cứ nghĩ đến thân hình Linh thì Linh với tâm trạng sảng khoái đánh cho Mai gục ngã tơi bời trong trận chiến long giường lở chiếu.
Từ đó, ít ra cho đến khi Linh rời khỏi nhà để vào đại học, đời sống gia đình ông Tâm “bình thường”, điều hòa hơn. Sinh hoạt trong gia đình trở nên sống động hơn, gần gũi hơn. Ông Tâm cố gắng thu xếp công việc hãng, cắt bớt thì giờ công tác xa để có nhiều thì giờ với gia đình hơn. Bà Lý vui vẻ vì bà trở nên gọn gàng hơn, quần áo sụt xuống hai số. Linh bớt giao du với bạn bè, ở nhà nhiều hơn. Mai trở nên dạn dĩ hơn, cởi mở hơn.
Tuy rằng sau “ngày jacuzzi” ít lâu, cả ông Tâm và bà Lý đều đoán được ẩn tình bên trong, nhưng họ cứ để sự việc diễn tiến tự nhiên. Thứ nhất là vì cả ông lẫn bà đã ngậm bồ hòn, đành làm ngọt. Thứ nhì là vì cả bốn người đều thỏa mãn thì tội gì gây xáo trộn cho mệt trí, cho mất sướng. Hơn thế nửa, hai ông bà còn âm thầm tạo cơ hội để đổi món ăn tình dục. Thí dụ như đôi khi bà Lý dẫn Mai đi mua sắm để ông Tâm tự nhiên ở nhà vầy cuộc mây mưa với Linh. Đôi khi ông Tâm đi xem Linh cổ động trong một trận đấu của đội bóng trường, giúp Mai có cơ hội cùng dì Lý lạc lối thiên thai.
Có một điều đáng quý là những thành viên trong gia đình đều còn có chút đạo đức. Một là họ chưa hề ghen tuông, đố kỵ hại nhau, trái lại còn thương yêu, giúp đỡ nhau để cùng nhau no lồn ấm cặc. Hai là chưa một ai có ý nghĩ bậy bạ làm tình tay ba hoặc tay tư. Đó chẳng phải là những ánh sáng đom đóm lập lòe trong màn đêm u tối của nền văn minh hưởng thụ vật chất này ư.
— Hết —
Để lại một bình luận