Home » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Chương 6

Đời học sinh – Chương 6

– Tha lỗi… cho Phong nha?

– Hức…

Lam Ngọc mím môi như đang kìm nén một thứ gì đó.

– Đừng giận nữa… nhé… bé gấu…

– Hức, cái đồ… sao trước mặt Phong, Ngọc lại chẳng cứng rắn được gì cả…

Nàng vỡ òa, chạy đến bật thềm ngồi với đầy vẻ tức tối.

– Cho Phong xin lỗi mà, lúc nãy tại Phong không để ý thôi, đừng giận Phong nha!

– Hùm… tui giận mấy người thì mấy người có cho tui đi không?

– Ừ thì… chậc, thôi bỏ qua đi mà ha, hề hề, au ui!

Tôi ôm bụng cười méo xệch vì cú đấm lúc nãy.

– Có sao không đó!

– Hề hề, hông sao. Coi như tập luyện ấy mà!

– Hừ, cho chừa cái tật không chịu tìm hiểu trước!

– Uầy thì Ngọc có cho Phong tìm hiểu đâu!

– Còn nói…

Nàng nhá nắm đấm làm tôi hoảng hồn ôm bụng.

– Thôi thôi, hông chơi đấm nữa nha, con gái con đứa đấm gì đau kinh hồn!

– Thế mới trị được mấy người cứng đầu đấy!

– Uầy biết lỗi rồi mà, đừng nhắc nữa…

– Hùm, thôi được rồi! Thế bây giờ định là tập luyện chuẩn bị trước thôi sao?

– Còn biết sao được, trước mắt chỉ biết đối phương có thể phản đòn dễ dàng thôi, cứ nương theo đó mà tập!

– Trong karate ít có chiệu mượn lực đả lực lắm, toàn là làm chệch hướng phản công nhanh thôi.

– Mà Phong thấy thằng đó quen lắm, hình như đã có gặp trước đây rồi!

– Có gặp à?

Nàng tròn xoe mắt nhìn tôi.

– Ừ, thấy mấy chiêu thức nó đánh giống Phong không?

– Cũng giống giống!

– Uầy giờ nói chung là nhức đầu lắm!

– Thôi không sao đâu, còn có Ngọc ở đây mà…

Nàng đột nhiên vỗ vai tôi với nụ cười mỉm thật đẹp, nó khiến tôi cứ mê mẩn nhìn nàng không chớp mắt. Dường như biết được mình nói lố, nàng vội vã chữa lời ngay:

– À không, ý Ngọc là có Ngọc giúp một tay rồi, Phong đừng lo quá!

– Ừ… ừ, cảm ơn Ngọc…

– Thôi giờ vào nhà nhá, bà cũng kể chuyện xong rồi!

– Ừm… cũng trễ rồi, giờ vào ngủ thôi, Ngọc ngủ ngon nha!

– Ùm… ngủ ngon, mọi chuyện đừng quá lo nha!

– Ừ, biết mà.

Tôi và nàng vào nhà thì cũng là lúc bà kể chuyện xong, mấy đứa nhỏ trong xóm lần lượt rũ nhau ra về, không quên khoanh tay chào nội tôi một cách lễ phép. Sau tiết mục kể chuyện là đến giờ đi ngủ, làng quê là vậy, đều có khuôn phép của nó cả, nhưng mọi khuôn phép đều do tự nhiên quyết định, sáng đi làm, trưa nghỉ ngơi, chiều đi chơi, tối đi ngủ. Nó như một vòng tuần hoàn đã in sâu vào trong tâm trí của từng đứa bé, từng thanh niên, từng người già ở một góc nhỏ làng quê yên bình này, thật là đơn sơ làm sao…

Hôm nay như đã hứa, sau khi đánh răng súc miệng xong, tôi lò dò sang phòng nội để ngủ, nhưng không hiểu là do nội quá ưu ái Ngọc Lan hay sao mà nàng vẫn còn nói chuyện với nội ở trong phòng, mặc cho khuôn mặt tôi cứ ngây dại đi vì lo mải mê ngắm nhìn vẻ đẹp tinh tươm của nàng.
– Phong, lại đây ngồi gần nội nè con!

– À, dạ!

– Hôm nay nhìn kĩ mới thấy ông tướng lớn phỗng, sắp cưới vợ được rồi nhỉ?

– Nội cứ chọc con hoài…

– Thôi được rồi nội không nói nữa, nhưng mày liệu hồn mà kiếm cho được cô bạn tốt nghen con, chú hai thì chưa có con, chú tư mày đẻ toàn con gái, cả dòng họ chỉ trong chờ vào mày thôi.

– Được rồi mà nội, con biết lo liệu mà!

– Mày mà biết lo thì nội đâu cần nói với mày thế, mày nhìn thấy cái Lan có tốt không này!

– Nội à…

– Phong này, nội nói thì phải nghe theo, hông được cãi lời!

Ngọc Lan tủm tỉm nghiêm giọng chọc ghẹo tôi.

– Ẹc, ngay cả Lan nữa hả?

– Ha ha, thôi hông chọc Phong nữa, giờ đi ngủ!

– Ừa, vậy Lan về phòng cẩn thận nha!

– Gì mà về, Lan ngủ với nội mà!

– Hả?

Tôi trố mắt kinh ngạc và đồ rằng đây là phim hoạt hình chắc đầu tóc tôi đã dựng đứng cả lên rồi.

– Cái gì mà ngạc nhiên vậy, từ bữa giờ Lan vẫn ngủ chung với nội mà!

– Vậy còn Phong?

– Thì vẫn ngủ với nội!

– Ặc, hông lẽ…

– Cái thằng ôn này lại nghĩ bậy à?

Nội móm mém cốc nhẹ vào đầu tôi.

– Chứ sao nội?

– Thì hai đứa vẫn ngủ chung với nội, cái Lan nằm bên trái mày nằm bên phải, hết hỏi nữa nghen con!

– Hơ, cứ thế mà ngủ hở nội?

– Chứ sao, hay mày muốn nằm sang trái!

– Dạ hông hề hề, giờ đi ngủ ạ nghen nội!

– Ùm, hai đứa ngủ sớm, ngày mai nội nấu đồ ăn sáng cho.

Như nội đã sắp xếp, tôi bên phải và nàng bên trái. Dù là thế nhưng cảm giác vẫn lạ lắm, chẳng ai tưởng tượng được phía bên kia của nội bây giờ lại là người con gái tôi đang yêu cơ chứ, chỉ cần nhít đầu lên một tí thôi, tôi đã thấy được gương mặt thon nhỏ, xinh xinh của nàng phía bên kia rồi. Cả buổi hôm đó tôi cứ trằn trọc mãi chẳng ngủ được, người tôi cứ lâng lâng một cảm xúc thật khó tả và chắc tôi sẽ thiếp đi nếu như không có một bàn tay nào đó chạm phải tay tôi, một bàn tay thật mềm mại, và ấm áp:

– Nè, Phong còn thức hông?

– À còn, Lan chưa ngủ hả?

– Ngốc, Lanngủ rồi bây giờ ai nói chuyện với Phong chứ?

– Ừ nhỉ hì hì!

– Thôi tối rồi hai đứa ngủ đi, sáng mai muốn nói gì hẳn nói!

Tiếng nội vang lên trầm trầm làm hai đứa tôi giật mình rụt tay về mà im bặt.

Mai đến một lúc sau, khi sự việc đã yên ắng theo màn đêm, tôi mới rụt rè đưa tay lên bụng nội với ước mong được chạm vào bàn tay mềm mại đó nữa. Nhưng xem ra Ngọc Lan đã ngủ, chẳng còn gì trên bụng nội ngoài cảm giác mềm mềm của bụng. Ấy thế mà khi vừa định rụt tay về, cảm giác ấm áp, mềm mại đó lại bao trùm lấy tay tôi:

– Ngủ ngon nhé, chéri!

– Hơ… ơ… Lan… à… ngủ ngon…

Một lần nữa tôi lại tìm được bàn tay bé xinh ấy, và chắc chắn đêm nay tôi sẽ không bao giờ rời xa bàn tay ấy, ít nhất là trong khoảnh khắc này, mọi lo lắng, của tôi dường như tan biến đi mất, chỉ có cảm giác hạnh phúc và chỉ hạnh phúc mà thôi…

Xưa có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng nhưng đối thủ của tụi tôi lần này lại có hành tung khá bí ẩn, nói thẳng ra là bọn tôi chẳng biết gì về thực lực của bọn nó cả, nhất là cái thằng cầm đầu Bình An B đó lại càng huyền bí. Vẻ như nó biết tôi là ai, rõl uôn là đằng khác, ngay cả những chiêu thức của tôi nó còn biết cách hóa giải, như thế thì làm sao mà đối đầu với nó được. Nhưng chưa suy nghĩ được lâu, tôi bỗng giật thót vì bị Ngọc Lan hù từ sau muốn bay cả vía:

– Nè, sáng sớm làm gì mà mặt đăm chiêu thế?

– Đâu có đâu, đang ngắm cảnh ấy mà!

– Xì, muốn thử tài đoán tâm lý của Lan hả, rõ là đang có chuyện, có phải chuyện hôm qua hông?

– Ừ thì phải, nhưng hông sao đâu, chỉ suy nghĩ tý thôi!

– Việc đó đâu phải lỗi của Phong đâu mà, đừng buồn nữa, vui lên nè.

Ngọc Lan bẹo má tôi lên làm thành mặt cười.

– Uầy rồi rồi, hông buồn nữa, cười nè, hề hề…

– Cười gì kì, sao méo xệch thế kia?

– À há há há… sao, vậy được chưa?

– Hè hè, tươi rồi đó.

– Mà Lan này, Lan có thấy Phong yếu đi so với lúc trước không?

– Hì, Phong lúc nào mà chả yếu!

– Ầy, hông phải, ý Phong nói là về võ kìa!

– Ưm… cái đó cũng đúng, nhưng hông sao đâu, có thể rèn lại từ từ mà!

– Không kịp đâu, Phong cảm nhận được chuyện sấp có biến cố rồi!

– Hì đừng lo xa mà, Phong chờ tý nhé!

Nàng bỗng chạy một mạch vào nhà, chốc sao nàng trở lại với một quyển sách khá quen thuộc trên tay:

– Tuy hông biết là có giúp gì được không nhưng mong sao Phong sẽ cần đến nó!

– Ơ… đây là…

Đó chính là cuốn sách ghi chép võ học của Trần gia mà tôi đã đưa Ngọc Lan từ hồi đầu năm đến giờ. Thật không ngờ là nàng còn giữ nó lâu đến vậy, tôi cứ như trố mắt ra mà nhìn trân trân cuốn sách:

– Nè, bộ quên cuốn sách này rồi hả, sao nhìn lạ thế?

– A không, Phong cứ tưởng Lan không còn dùng đến nó nữa chứ!

– Sao mà không dùng được, Lan đã học cách tự vệ từ cuốn sách này mà.

– Nhưng Phong đã đưa nó cho Lan rồi!

– Chéri ngốc, giờ Phong cần hơn Lan mà, cứ lấy đi!

– Nhưng…

– Bớ Phong có ở nhà không?

Chưa kịp nói hết câu, tiếng thằng Khánh đã oang oang ngoài cổng cùng với đám bạn trong sớm làm tôi phải lật đật chạy ra:

– Gì tới sớm thế tụi mày?

– Thì bàn chiến thuật, chiều nay đá với bọn Bình An B rồi còn gì?

– Rồi, tụi bây vào đi, đợi tao kêu đám thằng Toàn nữa!

Tôi nhanh chóng vào nhà vực đám thằng Toàn giờ này đang nằm xem TV sắp lớp trên chiếc cối được trải sẵn. Dường như đây đã trở thành thông lệ của bọn nó mỗi sáng cho đến trưa hoặc có ai đó rũ đi chơi như thằng Khánh hoặc thằng Mậu, nhìn cứ như đám sâu lười vậy.

Sau khi đã tập hợp đầy đủ anh em quần hùng, bọn tôi mới bắt đầu bàn bạc với lời mở đầu của chiến thuật gia Huy đô:
– Giờ có ai biết thực lực của tụi Bình An B thế nào không?

– Không, tụi tao chưa đá với tụi nó bao giờ cả!

– Chậc, vậy thôi, giờ tao cần hai thằng hậu vệ thiệt tốt, tụi bây có không?

– Hậu vệ à, thiếu gì. Thằng Mậu với thằng Đinh bự là cứng nhất xóm bọn đấy!

– Ùm, vậy được. Cho tao mượn thêm thằng Sung Chuột nữa!

– Chi thế, không đủ tiền đạo à?

– Không đâu, phải tính kế dự phòng chứ, mọi việc đều có thể xảy ra cả, thậm chí có thể cần hơn nữa đấy cho nên tụi bây rán chiều nay đi cho đủ lực lượng!

Nhìn mặt Huy đô trầm ngâm lắm, vẻ như nó đã dự đoán được tình huống gì đó rất xấu nhưng lại không muốn cho bọn tôi biết. Dù gì nó cũng lăn lộn băng nhóm nhiều năm chắc chắn linh cảm của nó không sai được, nhất là trong những việc quan trọng như thế này bọn tôi càng phải tin nó hơn. Nhưng điều mà tôi luôn thắc mắc hơn cả là về cái thằng thủ lĩnh cao to bên Bình An B đó, nên sau khi bàn xong về chiến thuật, tôi vội gặp riêng thằng Khánh để nói chuyện:

– Này Khánh, mày có biết gì về thằng thủ lĩnh bên Bình An B không?

– Cái thằng đầu đinh ấy à, nó mới về có mấy tháng thôi, xem ra là tân binh nhưng lợi hại lắm!

– Lợi hại đến thế nào?

– Đợt trước tao nghe nói nó có thể hạ gục hai thằng trong một chiêu đấy, nên bọn tao cũng ngán lắm!

– Vậy là mày cũng không biết nó là ai luôn phải không?

– Ừ, nó lạ lạ mà quen quen, chịu thôi, tốt nhất là nên tránh xa nó càng xa càng tốt! Giờ mày còn hỏi gì nữa không?

– Không, hết rồi!

– Vậy tao về đây, cả đám chờ rồi. Nhớ là cẩn thận đấy!

Nó vỗ vai tôi rõ mạnh rồi dẫn cả đám trong xóm ra về. Bọn thằng Toàn cũng vậy, bàn chiến thuật xong lại trở vào nhà xem TV như chẳng có chuyện gì xảy ra. Duy chỉ có mình tôi là ngồi đăm chiêu nghĩ mãi về cái thằng thủ lĩnh cao to đó, và chắc là tôi sẽ nghĩ mãi như thế nếu như không có tiếng của nội vang lên từ trong nhà:

– Thằng Phong đâu rồi, vào bếp phụ nội tý nào!

– Dạ, con vào liền!

Dù muốn dùkhông tôi cũng phải tức tốc chạy vào trong bếp nơi mùi đồ ăn tỏa ra thơm nức mũi. Tất nhiên là có nội tôi trong bếp rồi nhưng cạnh bên còn có cả Ngọc Lan đang chếbiến thức ăn nữa, có vẻ như nội lại dạy cho nàng nấu những món mới, đúng thật là chuyến đi này quá có ích đối với cái Lan ấy nhỉ, hề hề!

– Phong này, nội hơi mệt tý con ở đây nếm món ăn cái Lan nấu cho nội được không?

– Dạ được, nội cứ vào nghỉ đi, mấy việc này dễ như nhai bắp ấy mà!

– Ừ, làm sao thì làm!

Nói rồi nội tôi trở về phòng để lại cho tôi một bầu không khí hồi hộp, bồn chồn đến lạ lùng. Lúc nãy trước khi nội đi, tôi tự tin bao nhiêu bây giờ lại co rúm bấy nhiêu, thậm chí đến nhìn mặt Ngọc Lan tôi còn chưa dám. Nhưng thật may mắn cho cái thân già của tôi, ngập ngừng được một lúc, tôi cũng lột được tờ giấy niêm phong ở miệng ra mà mở lời:

– À, Lan đang nấu bữa trưa đó hả?

– Ơ, chứ nội kêu Phong vào đây làm gì?

– Ờ hén, quên, hềhề!

– Thôi, lại đây nếm thử món Lan nấu nè!

Tôi thừng lững đi lại nếm món canh cải chua đang nghi ngút khói trong giá:

– Ú cha, ngon ngất ngây con gà tây!

– Xì, khen vừa vừa thôi!

– Ngon thật mà, còn món nào nữa hông?

– Nếm món gà hầm này đi!

– Nhoàm… ú… ngon ghê gớm! Lan đúng là có khiếu nấu ăn đó nghen…

– Hì, có ngon lắm đâu mà!

– Ngon thiệt đó, ngày nào cũng được thế thì tốt quá!

– Hi, có gì khó đâu, nếu thích thì sau này đến bữa cơm cứ qua nhà Lan.

Nàng cười rất tươi, những tia nắng xuyên qua kẽ vách như làm hồng thêm đôi má xinh xắn thon gọn của nàng, nó khiến trái tim tôi cứ đập liên hồi từng nhịp hối hả. Nếu rằng mai này nàng chính là cô vợ đảm đang trong mơ của tôi thì chẳng còn mong ước gì hơn thế nữa, có lẽ lúc đó tôi chính là người hạnh phúc nhất rồi còn gì, hề hề!

Nhưng dù cho có tươi đẹp đến mức nào, đó cũng chỉ à mơ ước. Trước khi đạt được những mơ ước đó, tôi phải vượt qua được những thử thách ở hiện tại trước đã. Và hạ gục bọn Bình An B chính là thử thách lớn nhất của tôi vào lúc này.

Lần lữa mãi cũng đến xế chiều, những con chim theo đàn bắt đầu bay về chốn ngủ nhường chỗ cho những đàn dơi đen thũi bay đi kiếm ăn như thay ca cho nhau sau một ngày làm việc mệt nhọc. Nếu để ý kĩ trên những tán cây dừa cao vút sẽ thấy một vài chú dơi ham ngủ vẫn còn miệt mài treo mình ngon giấc chưa chịu thức giấc thay ca. Khung cảnh đồng quê yên bình quá, nhưng mấy ai biết được sẽ có một cuộc thư hùng máu lửa giữa hai xóm sấp tới đây.

Đến đồng bò từ rất sớm, nhóm bọn tôi tranh thủ vợt lại đội hình với trái banh cũ để từ mùa banh trước. Nói là vợt lại đội hình thì hơi quá, thực ra bọn tôi chỉ tổ chức chơi bắt vòng để quen banh trước khi bọn nó tới mà thôi, vì cơ bản bọn tôi vẫn mù tịt về tụi xóm nó nên chẳng biết chiến thuật mà tập theo được, đành phải dùng cách duy nhất là liệu cơm mà gắp mắm thôi.

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34

TÊN TRUYỆN:

Đời học sinh – Chương 6


TÁC GIẢ:


THỂ LOẠI:


NGÀY ĐĂNG:

UPDATE

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bác sĩ – Y tá (26) Bố chồng nàng dâu (39) Bố đụ con gái (35) Cho người khác đụ vợ mình (73) Chị dâu em chồng (34) Con gái thủ dâm (118) Cuộc sống bên Mỹ (24) Dâm thư Trung Quốc (32) Làm tình nơi công cộng (120) Làm tình tay ba (184) Làm tình với chị vợ (22) Làm tình với đồng nghiệp (111) Người và thú (Sex thú) (34) Phá trinh lỗ đít (46) Sextoy (107) Some (80) Thuốc kích dục (90) Thác loạn tập thể (74) Thọc tay vô đít (29) Trao đổi vợ chồng (45) Truyện bóp vú (795) Truyện bú cặc (518) Truyện bú lồn (476) Truyện bú vú (359) Truyện cổ trang (37) Truyện dịch (40) Truyện les (35) Truyện liếm cặc (30) Truyện liếm lồn (297) Truyện liếm đít (53) Truyện loạn luân (735) Truyện móc lồn (140) Truyện NTR (118) Truyện nuốt tinh trùng (28) Truyện sex bạo dâm (112) Truyện sex cuckold (64) Truyện sex có thật (764) Truyện sex cô giáo (132) Truyện sex cưỡng dâm (76) Truyện Sex Full (407) Truyện sex hay (147) Truyện sex hiếp dâm (258) Truyện sex học sinh (239) Truyện sex khổ dâm (28) Truyện sex mạnh (215) Truyện sex ngoại tình (730) Truyện sex nhẹ (41) Truyện sex phá trinh (625) Truyện sex sinh viên (37) Truyện sex xóm trọ (33) Truyện sắc hiệp (27) Truyện teen 18+ (163) Truyện Tết (42) Truyện đang UPDATE (556) Tác giả: Cô Kim (39) Tác giả: Lê Cương (24) Tác giả: Nguyễn Chuối Tiêu (22) Tác giả: Number Seven (32) Tác giả: Vi Thăng Long (34) Tâm sự bạn đọc (336) Vợ Chồng (164) Đụ bạn thân (27) Đụ cave (146) Đụ chị gái (47) Đụ công khai (24) Đụ dì (32) Đụ em gái (40) Đụ em họ (22) Đụ em vợ (36) Đụ giúp việc (21) Đụ lỗ đít (238) Đụ máy bay (384) Đụ mẹ ruột (175) Đụ mẹ vợ (42) Đụ nát lồn (49) Đụ thư ký (29) Đụ tập thể (255) Đụ với hàng xóm (135) Đụ vợ bạn (74)