… hắn hiện tại mới chính là mình, Long của nước Việt kể cả ngoại hình lẫn bên trong linh hồn.
“Khí tức này… từ trước đến nay ngươi chính là Ma Tôn?”
Cảm nhận được một tia khí tức quen thuộc từ đối phương, Bất Tử Lão Nhân run giọng lắp bắp hỏi, từ khi nào mà toàn thân lão đã nổi da gà rồi.
“Đúng, ta thật phải cảm ơn ngươi vì đã cho ta cơ hội để hiểu rõ thế giới này rộng lớn biết bao nhiêu!”
“Rầmmmm… Rănggg… Rắcccc…”
Long cười lạnh đáp, khí tức của hắn khóa chặt Bất Tử Lão Nhân làm lão cảm tưởng như bị trăm nghìn ngọn núi đè ép đến, hai chân lão cứ thế cắm sâu vào mặt đất đến ngập gối, toàn thân xương cốt muốn vỡ vụn, hiện tại có thể động một ngón tay thôi cũng là chuyện xa xỉ với kẻ đứng đầu Zero.
“Huyền Minh, mau cứu ta!”
Khiếp hãi vì thực lực đáng sợ của Long, Bất Tử Lão Nhân hoảng hốt truyền âm nhập mật cho đồng bạn, lão thật không thể hiểu nỗi tại sao chỉ trong một thời gian ngắn mà thanh niên mà lão coi như giun dế lại có thể biến mạnh đến mức này.
“Không thể… ta… cũng không phải đối thủ của hắn!”
Không còn phe phẩy quạt nhỏ và cũng không còn gương mặt đầy tự tin, Huyền Minh Cư Sĩ lắc đầu đáp.
“Khốn kiếp… ngươi đã là thập tam cấp…” Bỏ qua cả truyền âm, Bất Tử Lão Nhân gào thét điên cuồng như con thú dại.
“Uy áp cỡ này thì thập tam cấp đỉnh phong sợ rằng cũng không tiếp nỗi hắn một kích, phát tín hiệu kêu gọi số 3, chỉ có hắn mới là đối thủ xứng tầm với kẻ này!”
Không mất bình tĩnh như Bất Tử Lão Nhân, Huyền Minh Cư Sĩ lạnh giọng quát giúp đồng bọn tỉnh lại trong sợ hãi, phải… cái lưới bọn chúng quăng lên biệt viện này vẫn còn đó một quân bài dự phòng để đảm bảo không để xảy ra bất cứ sai sót nào, một tên Vương Giả cho dù chỉ là sơ cấp cũng đủ để giải quyết mọi vấn đề.
“Hắc hắc… không cần phải gọi, ta đã giúp các ngươi mang hắn đến đây rồi…”
“Lộp… bộp… lộp… bộp…”
Tùy ý để đối phương bàn tính kế hoạch đã đời trước mặt, Long cười nhạt chụp trong hư không ra một đồ vật và ném nó đến dưới chân Bất Tử Lão Nhân để lão cùng Huyền Minh Cư Sĩ phải há hốc mồm… đầu lâu, một cái đầu lâu của một tên Vương Giả lại đang lăn long lóc dưới chân chúng như một trái banh không hơn.
“Số… số 3… đó quả thật là gã… không… không thể nào…”
Dĩ nhiên nhận ra đồng bạn, Bất Tử Lão Nhân lắp bắp nói không nên lời vì cơ miệng căng cứng do quá đỗi sợ hãi.
“Chạy… muốn sống sót chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của chính ngươi rồi!”
“Oanhhh!!!”
Quyết đoán bỏ qua đồng bạn, Huyền Minh Cư Sĩ toàn thân gập lại rồi đột ngột bật ra như lò xo bắn nhanh về một phương trốn chạy, tốc độ của hắn tuyệt đối đáng sợ như một tia chớp vạch phá qua không gian.
“Trước mặt ta còn muốn chạy, để ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là sức mạnh thực thụ đi!”
Sói săn mồi sao có thể để con mồi trốn thoát khỏi nanh vuốt, giọng nói của Long quanh quẩn tại hư không trong khi thân ảnh đã hoàn toàn biến mất.
“BẠO MA VÔ CỰC QUYỀN!”
“OÀNHHH… OÀNHHH… OÀNHHH…”
Trốn cực nhanh nhưng Huyền Minh Cư Sĩ không thể ngờ tốc độ của đối phương còn ở trên mình đến nhiều bậc, ba đấm hung mãnh ập đến ngay sau lưng khiến gã không thể không biến chuyển thân hình để đón đỡ nếu không muốn bị đập thành một miếng thịt nát.
“HỔ HẠC SONG HÌNH QUYỀN!”
“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”
Thôi động mười hai thành công lực, Huyền Minh Cư Sĩ thật quyết tâm muốn đỡ lấy ba đầu quyền hung tàn của Long nhưng thực lực hai bên chênh lệch như trời với đất, nắm đấm còn chưa kịp tung ra thì vị thư sinh đáng thương đã ăn trọn ba đấm Bạo Ma Vô Cực Quyền.
“Rầmmm… Rầmmm… Rầmmmm…”
Bị đánh bay như một viên cầu thịt cày nát đại địa thành một đường rãnh dài đến đến gần một cây số, Huyền Minh Cư Sĩ toàn thân da thịt cùng xương cốt đều bạo nát hoàn toàn bởi kình lực tuyệt đối khủng bố của Long, gã cũng không còn đầu lâu nữa vì đã triệt để nổ tung trước quyền đầu của quái vật, thập tam cấp cao thủ tuyệt đối không chịu nổi một kích của ma đầu.
“Không cần phải giả chết, ngươi chỉ có một cơ hội cuối cùng để thi triển ra bản lĩnh thật thụ nếu không muốn mang theo tiếc nuối xuống địa ngục!” Dửng dưng nhìn lấy thi thể của Huyền Minh Cư Sĩ, Long cười lạnh mở miệng nói.
“Khặc khặc… tiềm lực đáng sợ lại có trí khôn hơn người, số 5 thật quá ngu ngốc vì đã để cho ngươi sống sót. Số 3 đã chết trong tay ngươi vậy thì số 4 là ta có sử dụng đến ‘nó’ cũng không thể tránh khỏi thất bại nhưng ngươi nói đúng, ta thật sẽ không cam lòng nếu cứ thế nằm lại tại mảnh đất này khi chưa thi triển hết bản lĩnh!”
Từ một cỗ thi thể rách nát không đầu, Huyền Minh Cư Sĩ dần dần đứng dậy một cách quỷ dị, những vết thương trên người gã lành lặn nhanh đến nỗi có thể thấy bằng mắt thường và rất nhanh thôi một cái đầu mới lại mọc từ cái cổ gã như mầm non lớn dậy từ thân cây, qua gần một trăm hơi thở thì một Huyền Minh Cư Sĩ hoàn hảo lại xuất hiện trước mặt Long và chỉ khác một chút là ở sắc mặt có phần nhợt nhạt hơn mà thôi.
“Rănggg… Rắccc… Rănggg… Rắccc…”
Bất ngờ nối tiếp bất ngờ, Huyền Minh Cư Sĩ từ một tên thư sinh nhã nhặn bắt đầu biến đổi thành một đầu quái vật đúng nghĩa, một lớp vỏ cứng từ dưới lớp da nổi lên che phủ toàn bộ thân thể gã như một loại giáp xác… xương cốt và các bộ phận thân thể của Huyền Minh Cư Sĩ cũng biến đổi lớn lao, các khớp xương của gã xoay chuyển để hai tay gập lại trước ngực như hai cái càng tôm, bên dưới hai chân phân tách thành bốn chi đầy gai nhỏ.
“Thân thể của ta được tổng hợp từ hai nghìn loại gen của các chi thứ giáp sát từ thời đại thượng cổ đến nay, hy vọng với sức mạnh hiện tại thì ta có thể thỏa mãn ngươi một phần nào đó!”
“OANHHH!!!”
Không hề cầu xin và có ý định cầu xin tha mạng, giọng nói của Huyền Minh Cư Sĩ từ bên trong bộ giáp cứng rắn truyền ra và ngay sau đó bốn chi dưới của hắn co lại và đột ngột bung ra tạo thành một lực đẩy cực đại để con quái vật to lớn bắn thẳng đến chỗ Long bằng một tốc độ không tưởng.
“HỔ HẠC SONG HÌNH QUYỀN!”
“PHANHHH!!!”
Ngay khi tiếp cận đối phương, Huyền Minh Cư Sĩ trong hình hài biến dị lần thứ hai tung ra Hổ Hạc Song Hình Quyền thế nhưng xuất thủ không phải là nắm đấm mà là từ hai chi trước vốn dĩ đã gập lại ngay trước ngực và cũng là thứ vũ khí đáng sợ nhất của gã, khớp xương được cấu tạo đặc biệt giúp mỗi lần phát lực thì lực lượng mà Huyền Minh Cư Sĩ bộc phát đi ra tăng lên gấp hơn trăm lần, áo nghĩa của quyền thuật kèm theo càng khiến một kích này của tên dị nhân hết sức khủng bố đến không gian theo đó cũng không chịu được mà nổ tung, đại địa bên dưới vỡ nát không thành hình.
“Sức mạnh thật khủng khiếp có điều muốn xuyên phá phòng ngự của ta thì có vẻ còn chưa đủ!”
Thừa sức đón đỡ một kích của Huyền Minh Cư Sĩ nhưng Long lại khinh thường làm thế, hắn bá đạo chắp tay đón nhận hai chi trước của đối phương đập đến như hai đầu diệt thế thần chùy muốn đánh sập thương thiên.
“RẦMMM… RẦMMM…”
Hai đạo tiếng nổ như kinh thiên thần lôi chấn vang trời đất, Huyền Minh Cư Sĩ có chút mừng rỡ khi Ma Tôn thật dám lấy thân thể đón nhận đại kích của mình, hai chi trước của hắn cứng rắn hơn thần binh gấp bội phần và kình lực phát ra đủ để chấn bạo cả một dãy núi lớn thế nên Vương Giả thông thường cũng không dám ngạnh kháng đấy… vậy nhưng… niềm vui của gã dị nhân rất nhanh chuyển thành sợ hãi… sợ hãi đến cùng cực.
“Graooo… Graooo…”
“Dị nhân quả thật rất thú vị!”
Hắc y vũ loạn, hỗn thế tà long cùng hung mãnh thanh long điên cuồng gào thét, Long vẫn một bộ dáng tùy ý bá đạo nhìn lấy Huyền Minh Cư Sĩ băng lãnh nói.
“Không… không thể như thế… quái vật… ngươi là quái vật…”
Rõ ràng không gian xung quanh Ma Tôn chỉ hứng chịu dư lực cũng bị đánh đến sụp đổ thế nhưng hai chi trước của Huyền Minh Cư Sĩ vậy mà không thể xuyên qua lớp da của ma đầu chứ đừng nói là làm tổn thương hắn, đến lúc này đây thì một cơn đau khủng khiếp từ các chi truyền đến mới làm gã dị nhân tỉnh lại… xương cốt hắn vậy mà bạo toái thành phấn vụn vì lực lượng phản chấn, chịu đả kích quá lớn làm một người vốn lãnh đạm cơ trí như Huyền Minh Cư Sĩ cũng không giữ được bình tĩnh mà hét lên như người điên.
“Quái vật sao? Ta cũng đang hoài nghi bản thân mình liệu có phải là quái vật hay không đây!”
“THANH LONG THIÊN QUYẾT!”
“THẦN LONG CỰC BẠO QUYỀN!”
“OÀNHHHH!!!”
Chỉ vận dụng lấy Thanh Long Thiên Quyết nhưng một quyền của Long vẫn mạnh đến cùng cực, tại một khoảnh khắc khi Thần Long Cực Bạo Quyền đi ra dường như cả trời và đất toàn bộ sinh linh đều phải run rẩy trước siêu cường lực lượng bộc phát… thật đáng thương cho Huyền Minh Cư Sĩ khi gã lại là mục tiêu của quyền ảnh kinh thiên động địa kia và hình ảnh cuối cùng mà tên dị nhân có thể nhìn thấy cũng là một nắm đấm kéo theo ngập trời thanh long chân khí đi cùng một đầu thanh long tuyệt đối hung mãnh như thần thú thượng cổ tái sinh.
“UỲNHHH… UỲNHHH… UỲNHHH…”
Hàng loạt tiếng nổ bạo phát trời đất khi siêu cường lực lượng trùng thiên phá địa, Thần Long Cực Bạo Quyền chỉ một quyền khiến đại địa nơi mà Huyền Minh Cư Sĩ đang đứng bạo toái thành một hố sâu hoắm không thấy đáy và một cơn đại địa chấn kéo theo hàng vạn vết nứt lan tràn ra tứ phương tám hướng…
… không có máu thịt rơi vãi và cũng không có mảnh xương vụn vỡ, Huyền Minh Cư Sĩ thân hình dị biến hết sức cứng rắn cũng đồng dạng bị chấn thành phấn vụn trước kình lực khủng bố đến chí cực của ma đầu, thanh long khí bạo sát quét sạch mọi khí tức còn sót lại thành hỗn độn, dị nhân cho dù có khả năng tái sinh mạnh mẽ đến nhường nào cũng phải chết không thể chết hơn.
“Bất Tử Lão Nhân, lão muốn tự giải quyết hay để bản tọa giúp một tay?”
Vẫn một bộ dáng tùy ý khinh cuồng thiên hạ, Long đến trước mặt Bất Tử Lão Nhân lúc này vẫn còn đang thất thần trước cái chết của đồng bọn mà cười lạnh nói, cái cảm giác được báo thù rửa hận sao mà sung sướng đến vậy chứ?!
“Hahahaha, Ma Tôn… à mà không, nhóc con ngu ngốc, ngươi tưởng thật đã giết được hai tên dị nhân đứng đầu sao? Zero đáng sợ vượt xa tầm hiểu biết của ngươi nhiều lắm, chỉ cần tổng bộ còn thì chúng ta sẽ là bất tử bất diệt tại thế giới này, mối thù hôm nay nhất định sẽ có ngày tự tay ta đòi lại cả vốn lẫn lãi… nhớ lấy… chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi!”
Nở nụ cười thật dữ tợn trên khuôn mặt vặn vẹo không thành hình, Bất Tử Lão Nhân lời nói vừa kết thúc cũng là lúc hai mắt trợn trừng và thân hình xụi lơ trên mặt đất như một đống thịt nát, tử khí rất nhanh bốc lên chứng tỏ lão già này thật đã đoạn tâm mạch tự vẫn…
“Tổng bộ của Zero sao? Có vẻ như ta phải đến phương tây một chuyến mới có thể diệt trừ tận gốc mối nguy này!”
Lông mày nhíu chặt lại, lời nói của Bất Tử Lão Nhân trước khi tự sát khiến Long cảm giác được nguy cơ lớn lao từ Zero và hắn đã lên quyết tâm phải dọn sạch tổ chức này trước khi tiến đến những mục tiêu cao hơn… Huyền Minh Cư Sĩ nếu biết được đồng bọn mình lại có một tên ngu ngốc như Bất Tử Lão Nhân thì không biết có tức giận mà chết thêm một lần không nữa.
Phương Tây… Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ…
… Dãy Núi X, căn cứ tuyệt mật của quân đội.
“Bíppp… Bíppp… Bíppp… Bíppp…”
Tại một chỗ sâu bên trong căn cứ, nơi đặt phòng thí nghiệm cơ mật bậc nhất của nơi đây đang vang lên những tiếng bíp kéo dài đánh động đám sĩ quan cao cấp.
“Báo cáo, là báo động từ ba mẫu thí nghiệm số 3, 4, 5… Đã mất hoàn toàn tín hiệu của chúng trên thế giới!” Kiểm tra tín hiệu từ vệ tinh, một tên sĩ quan ngay lập tức kết nối với trung tâm chỉ huy báo cáo gấp.
“Tiến hành hồi sinh chúng từ bộ gen sẵn có, đưa hình ảnh cuối cùng chúng truyền về đến cho ta!”
Một đạo mệnh lệnh ngắn gọn và bá đạo được truyền tới phòng thí nghiệm và đám sĩ quan tuyệt đối nghiêm túc đi chấp hành, ba mẫu gen dự phòng ngay tức thì được xác định và chuyển tới bộ phận sinh hóa và ba buồng nuôi cấy dị nhân rất nhanh được tạo ra đánh dấu cho sự hồi sinh của ba kẻ vừa mới “chết đi” cách đây không lâu… Zero… không đơn giản.
… Đoàn gia biệt viện.
“Chủ… chủ nhân là ngài sao?”
Sững sờ trước cái chết của Bất Tử Lão Nhân và đám cao thủ thần bí nhưng Đoàn Dự lại càng khiếp sợ trước sự xuất hiện của gã thanh niên kia hơn, hắn chắc chắn trước mặt mình là Ma Tôn lúc trước thế nhưng khuôn mặt và cả cỗ khí tức hiện tại của Long hiện tại đã vượt quá xa tầm nhận thức của con hàng này… đồng dạng có cùng cảm giác với Đoàn Dự là võ giả ba nhà phía sau, nam nhân kia rõ ràng là chủ nhân của chúng nhưng lại xa lạ đến khó tin.
“Ngụy Siêu trước kia chỉ là thân phận để ta gia nhập vào giang hồ Trung Hoa nhưng hiện tại phải từ bỏ nó, đám người các ngươi rất vinh hạnh khi được chứng kiến chân diện mục của ta đấy!”
Để lại một bình luận