Tổng Cục An Ninh thành phố Bắc Kinh…
“Rầm!” Tiếng động mạnh làm chiếc bàn gỗ phòng họp lắc lư, là một bàn tay màu trắng nữ nhân nhưng không hề mềm mại mà rất cứng cỏi… trên chiếc ghế cao nhất vẫn là Dương Kinh Toái – quyền Tổng Tục Trưởng với gương mặt khó coi vô cùng, hắn vưa bị cấp dưới đập bàn ngay trước mặt mình.
“Tổng Cục Trưởng! Tôi muốn hỏi tại sao ngài lại ra lệnh đình chỉ việc tìm kiếm đạo diễn Jacky, ngài có biết hiện này Bắc Kinh loạn đến thế nào không?… Từ việc một gia tộc đột ngột biến mất, toàn bộ nhà cửa đều bị san bằng trong một đêm đến việc bọn xã hội đen làm loạn đâm chém nhau dành địa bàn, rồi còn hàng loạt vụ sơ tán bắt buộc mà không có lý do, bây giờ đến chuyện là một người bị bắt cóc ngay ở một con phố sầm uất bậc nhất thì ngài hỏi làm sao cảnh sát chúng tôi có thể ăn nói với nhân dân đây… ngài có biết đơn báo án, khiếu nại trong mấy tháng gần đây còn hơn mười năm cộng lại không?” Đập bàn là một nữ nhân ăn mặt quân trang chỉnh tề của cảnh sát, quân hàm đại tá… nàng là Võ Hiển Nhu – quyền cảnh sát trưởng thành phố Bắc Kinh.
Dương Kinh Toái đau đầu cực kỳ khi bị chất vấn, hắn biết nữ nhân này nếu không nhận được một câu trả lời thỏa đáng thì chắc chắn sẽ dây dưa không dứt ở chỗ này, lần trước Thiên Địa Hội khơi mào cuộc chiến đẫm máu đã khiến hắn phải tốn biêt bao nhiêu công sức mới áp chế được nàng, người phụ nữ này một khi điên lên thì chuyện quái gì cũng dám làm.
“Hừ! Hiền Nhu cô ở cái ghế đó không phải ngày một ngày hai, cô cũng thừa hiểu có những chuyện mà chúng ta không thể nhúng tay vào…” Dương Kinh Toái dù sao cũng là Tổng Cục Trưởng, hắn nhanh chóng lấy lại phong độ của mình mà hừ giọng với nữ đại tá.
“Thủ trưởng! Lúc nào ngài cũng lôi chuyện đó ra để làm cái cớ, bọn họ là ai tôi không biết nhưng một khi đã vi phạm pháp luật thì phải bị xử lí, nếu chúng ta lực lượng an ninh không được thì có thể nhờ bên quân đội, tôi không tin là với những khí tài vũ khí hiện đại thì không trừng trị được bọn họ!” Võ Hiền Nhu tức giận gầm lên, ở cái vị trí này đã lâu nên cô cũng biết một ít về những kẻ không bị pháp luật ràng buộc kia nhưng để cho bọn họ chơi đùa Bắc Kinh đến tình trạng này thì nàng không can tâm một chút nào.
“Àiiiii! Hiền Nhu à Hiền Nhu, cô thử ngẫm lại xem tại sao Bắc Kinh loạn như vậy rồi mà bên trên vẫn không có chỉ thị nào ngoài một câu ‘trấn an dư luận’, quân đội lại càng an binh bất động không dám thả ra một cử động dù là nhỏ nhất? Tất cả điều đó chứng tỏ bọn họ sợ… sợ vị kia đại lão gia… mà nếu họ còn sợ thì chúng ta đây còn làm được gì chứ, bắt bớ lung tung không khéo lại dẫn đến người ta không vui thì cho dù cô hay tôi có mấy cái mạng cũng không bồi đủ đâu…” Dương Kinh Toái thở dài khuyên báo nữ đại tá, hắn thân là Tổng Cục Trưởng oai vệ hết mực thế mà giờ khác gì một tên phế vật đâu.
Võ Hiền Nhu thất thần ngồi lại ghế suy nghĩ về những gì Dương Kinh Toái nói, nàng đã có gia đình với đứa con lên ba tuổi cho nên phải suy tính trước sau, nàng cũng mệt mỏi lắm chứ khi áp lực từ nhân dân gần đây lên lực lượng cảnh sát là lớn đến nhường nào… nhưng… chưa bàn đến chuyện là có thể tìm ra được người đứng sau tất cả mọi chuyện rắc rối này hay không, trước tiên là nếu đối mặt với kẻ có thể xóa bỏ một gia tộc như Hứa gia theo cái cách thần không biết, quỷ không hay thì cảnh sát bọn nàng phải làm gì? Nữ đại tá khuôn mặt nhăn nhúm không biết mình phải làm gì, nàng cảm giác bất lực cực kỳ
“Rầm!” Đột nhiên cánh cửa phòng họp bị một người xô mạnh ngả nhào, một viên thiếu úy khuôn mặt gấp gáp chạy lại ngay chỗ Dương Kinh Toái cúi xuống thầm thì vào tai gã…
“Khốn kiếp! Chết tiệt Tư Giám thằng chó chết, lão tử có chết cũng phải lôi cả họ nhà ngươi theo cùng đồ không biết sống chết! Hiền Nhu, lệnh cho người củaa cô không được hỗ trợ bất cứ thứ gì cho đội đặc nhiệm! Ra lệnh của ta, Tư Giám phó cục trưởng vi phạm điều lệnh cấp trên, tạm thời cách chức chờ xét xử!” Dương Kinh Toái gầm lên ra một loạt mệnh lệnh, khuôn mặt gã vặn vẹo đáng sợ như thể tức giận đến không kìm nổi.
Một giờ trước, cục phó Tư Giám thế mà tự động phớt lờ lệnh của gã điều động đội đặc nhiệm truy bắt đám người gây ra vụ bắc cóc trên khu phố sầm uất.
“Thủ trường! Chuyện lần này cũng có liên quan đến bọn họ?” Võ Hiền Nhu hỏi lại, nàng muốn khẳng định việc này.
“Nếu không thì tôi ngăn cảnh sát bọn cô lại làm gì, ngay khi có vụ việc thì tôi nhận được tin từ bộ trưởng là không được nhúng tay vào chuyện này cho nên mới áp chế các lực lượng lại… giờ thì hỏng hết rồi…” Dương Kinh Toái run run nói.
“Là vị bộ trường nào?” Võ Hiền Nhu chấn kinh.
“Thẩm bộ trưởng mới nhậm chức tuần trước!” Dương Kinh Toái cười khổ nói, tuần trước Bộ Chính Trị thế mà đưa một người Thẩm gia lên làm bộ trưởng Bộ An Ninh thay cho Dương gia, đây cũng là do thay đổi về cơ cấu quyền lực trong Bộ Chính Trị mới khiến Dương gia mất đi cái ghế này, thật là bi ai hết sức.
Bắc Kinh… Phim trường một bộ phim…
“Chị Nhiệt hôm nay thật đẹp!” Trong phòng trang điểm, nữ make – up nói với cô gái trước mặt… nàng có gương mặt thanh tú, đôi mắt to sâu thẳm cuốn hút, sống mũi cao nổi bật và làn da trắng như tuyết… Đinh Lệ Nhiệt nữ minh tinh mới nổi của làng giải trí Hoa ngữ chính là nàng.
“Phi nhi miệng càng ngày càng dẻo nha.” Lệ Nhiệt nở nụ cười tươi vui vẻ đáp lời nữ make – up của mình, làm con gái thì ai chả thích được khen đẹp đây cho dù là lời thật lòng hay nịnh bợ đi nữa.
“Hihi! À, chị biết tin gì chưa? Đạo diễn Jacky vậy mà bị người ta đánh đập lôi đi ngay trên phố giữa bao nhiêu con mắt xung quanh, lúc em xem còn tưởng là đóng phi cơ đấy… dạo này bên ngoài thật là loạn hết sức…” Nữ make – up biết Jacky và Lệ Nhiệt có quan hệ không tệ nên than thở.
“Sao? Jacky bị người ta bắt?” Đinh Lệ Nhiệt chiều giờ tập trung đóng phim nên còn chưa biết chuyện gì, lông mày nàng nhíu lại vì ai cũng biết nàng ‘đỡ đầu’ cho Jacky ở cái mảnh đất này, nàng cũng thừa biết chuyện xấu của hắn nhưng dù gì trong cái ngành giải trí này nếu không có cái ô đủ to thì việc nữ nhân đánh đổi cơ thể mình lấy các vai diễn hay hợp đồng béo bở là việc thường tình… Jacky cho dù khốn nạn nhưng hắn cũng chỉ cần một đêm sau đó không hề dây dưa nữa, chuyện đó vẫn còn tốt chán so với những kẻ biến thái bắt phụ nữ làm tình nô cho gã, điều quan trọng hơn là Jacky thật có tài và là kẻ đã đưa nàng lên đỉnh cao như ngày hôm nay.
“Được rồi! Phi nhi, em ra ngoài một lát… chị cần gọi một cuộc điện thoại.” Nghĩ ngợi một lát, Lệ Nhiệt quay qua nói với nữ make – up.
“Em biết rồi, xong việc thì chị gọi em nhé.” Nữ make – up rất hiểu chuyện rời đi.
“Alo… tôi là Lệ Nhiệt, chuyện của Jacky là thế nào?”
“Thánh nữ! Thuộc hạ đã đợi cuộc gọi của ngài đã lâu, Jacky bị người ta chặt đi hai ngón tay và vứt tại cổng bệnh viện… bác sĩ nói hắn sức khỏe của hắn đã ổn định trở lại và không có nội thương nghiêm trọng nào.”
“Là kẻ nào làm?”
“Một đám đầu gấu chuyên đâm thuê chém mướn, tôi tin đứng sau chúng là Thiên Địa Hội.”
“Thiên Địa Hội? Ngươi chắc chắn? Jacky tại sao lại trêu vào chúng và chúng dám không nể mặt Đào Hoa đảo chúng ta sao?”
“Thánh nữ! Tôi đã điều tra thoáng qua một chút, rất có thể Jacky đã trêu chọc vào một người nào đó không tầm thường, Thiên Địa Hội bên kia bọn rác rưởi chắc hẳn không dám động vào Jacky nếu không có chỉ thị từ ai đó… rất có thể là mệnh lệnh của vị kia…”
“Vị kia? Nói rõ ra đi, đứng up up mở mở nữa.”
“Là Ma Tôn! Không kiêng dè gì đến Thánh nữ người hay Đòa Hoa đảo thì Đoàn gia còn chưa đủ, chỉ có hắn một tên điên chính hiệu mới là khả nghi nhất.”
“Điều tra tiếp cho ta, nếu việc này là do Ma Tôn chỉ thị thì bỏ qua không truy cứu nữa, nhưng phải bắt bằng được kẻ chặt hai ngón tay của Jacky sau đó thì làm gì ngươi tự hiểu đi…”
“…”
Đinh Lệ Nhiệt cúp điện thoại, nàng vừa nói chuyện với một tên quản sự của Đào Hoa đảo tại Bắc Kinh, nếu chuyện này có liên quan gì đến tên Ma Tôn kia thì chắc chắn cao tầng Đào Hoa đảo sẽ không đồng ý để nàng làm lớn chuyện, Ma Tôn cái danh tự đã đủ lớn để khiến các thế lực phải suy tính trước sau khi dám động vào, hắn là một tên điên… một tên điên có thực lực, số Cường Giả táng thân trong tay hắn đủ làm bất cứ thế lực nào khiếp đảm… Đào Hoa đảo không thiếu cao thủ, Cường Giả thất cấp hay thậm chí là bát cấp cũng có nhưng để điên cuồng như Ma Tôn thì chưa có một ai. Trong thâm tâm Đinh Lệ Nhiệt thật ra rất cảm phục và hâm hộ một người như Ma Tôn, trong một cái thế giới càng ngày càng coi trọng quy tắc và lễ nghĩa này mà hắn vẫn như thế cuồng ngạo, bá đạo và điên cuồng như một vị chiến thần trong chiến tranh… thật ra không riêng gì nàng, mà trong thâm tâm rất nhiều nữ nhân thì cái khí phách nam nhân cuồng dã như một con thú hoang ấy của Ma Tôn làm các nàng say mê không ngớt.
Dù sao cũng phải tỏ thái độ một chút, Đinh Lệ Nhiệt thông minh muốn bắt lại kẻ đã chặt tay Jakcy để xử lí, đây cũng là lấy lại một chút không chỉ cho riêng nàng mà còn là của Đào Hoa đảo và cho Ma Tôn xem… cơ mà Đinh Lệ Nhiệt không thể nghĩ rằng chuyện này lại có thể đi xa đến thế bởi vì các thế lực khác sẽ không ngồi nhìn…
Ba giờ kể từ khi vụ bắt cóc diễn ra, đội đặc nhiệm do Tư Giám dẫn đầu đã thành công truy quét bắt được bốn tên đầu gấu gây ra, mọi cử động đều có cánh phóng viên nhà báo theo dõi gắt gao thậm chí còn được truyền hình trực tiếp trên ti vi, thật là rùm beng hết sức… Tư Giám nghĩ rất đơn giản, hắn muốn lấy lại niềm tin của nhân dân đối với lực lượng an ninh.
“Khốn kiếp!” Nhìn đoàn xe chở nghi phạm qua màn hình ti vi, Dương Kinh Toái chửi đổng liên hồi, khi biết Tư Giám còn lôi kéo thêm cánh nhà báo và phóng viên đi theo thì hắn không còn cách nào khác là triệt hồi lệnh cách chức Tư Giám cũng như xóa bỏ hành động của gã vì như thế loạn mất… hắn không biết chuyện gì sắp tới nhưng chắc chắn sẽ không dễ chịu.
“Reng… reng… reng…” Tiếng điện thoại bàn reo lên làm Dương Kinh Toái cau mày khó coi, điều hắn sợ đã đến.
“Alo… tôi Cục Trưởng Dương Kinh Toái xin nghe…” Dương Kinh Toái đau khổ nhấc điện thoại nói.
“Dương Kinh Toái! Tôi đã ra lệnh như thế nào? Phải chăng anh nghĩ mình mang họ Dương nên không đếm xỉa gì đến mệnh lệnh của một bộ trưởng như tôi hay đây là chị thỉ của Dương gia?” Đầu giây bên kia một giọng lạnh lùng vang lên làm Dương Kinh Toái ngay tức thì nhận ra người gọi đến là ai.
“Bộ… bộ trưởng… tôi thật là không biết chuyện này, việc này tất cả đều do Tư Giám tên kia bỏ qua mệnh lệnh của tôi mà hành động…” Dương Kinh Toái đổ mồ hôi lạnh nói gấp, hắn không dám treo cái danh chống đối cấp trên trên cổ mình lại càng không dám lôi theo Dương gia vào chuyện này vì như thế cả nhà hắn bồi mạng cũng không đủ cho người ta chém.
“Hừ! Thân làm một Cục trưởng lại không quản được thuộc cấp của mình vậy anh còn làm được cái quái gì? Dương gia để một tên phế vật như anh ngồi ở cái ghế đó là muốn Bắc Kinh loạn thành một đống có phải không? Tôi nói cho anh biết, chuyện này vì cái cục chó má của anh mà hỏng cả rồi, anh nên liên lạc với gia tộc mình mà tự xử cho tốt đi…” Gã đàn ông nói như hét vào điện thoại rồi cụp cái rụp không đợi Dương Kinh Toái nói một lời nào nữa.
Kỳ thật chuyện này nếu bên an ninh không rầm rộ đi bắt người thì mọi chuyện đã đơn giản hết mức, Long lệnh cho thuộc hạ là Thiên Địa hội và hai gia tộc Huấn gia và Lâm gia thu xếp việc cảnh cáo Jacky hay thâm nho hơn là Đào Hoa đảo… việc đánh đập hay lôi Jacky đi ngay giữa con phố đông đúc chỉnh là cho Đòa Hoa đảo một tin nhắn ‘các ngươi nên biết điều một chút’, còn Đào Hoa đảo tỏ thái độ ra sao hay bắt bớ tên đầu gấu hành hạ Jacky thì đều được suy tính trước và coi như là một con tốt thí trong ván cờ này, Jacky biết điều… Đòa Hoa đảo cũng tìm lại chút mặt mũi, chuyện cứ thế mà kết thúc. Giờ thì sao… bọn đầu gấu bị an ninh chụp, việc náo to… Đào Hoa đảo chắc chắn sẽ không buông tha mà đòi người để tìm về mặt mũi, nếu giờ bên phía Thiên Địa hội buông thì chẳng khác nào nói Ma Tôn yếu thế hơn… mọi chuyện cứ thế rối hết lên.
“Dương Kinh Toái… ngươi là một tên ngu ngốc, ngươi chẳng lẽ không hiểu tình cảnh Dương gia lúc này sao? Nếu việc này mà để đổ lên đầu Dương gia thì cái mạng chó của ngươi có chết một trăm lần, một nghìn lần cũng không đủ để bồi vào… ngươi… hiểu… chưa?” Tiếng quát tháo của Dương Tuyền trong điện thoại khiến Dương Kinh Toái run rẩy, hai chân của hắn lẩy bẩy không còn đứng vững nữa mà uể oải ngã xuống ghế… xong… xong… chuyện này có kết thúc thế nào đi nữa thì cái ghế này chắc chắn hắn không còn có thể ngồi được nữa… mẹ nó thằng chó chết Tư Giám, lão tử có chết cũng phải kéo theo mày làm đệm lưng.
Để lại một bình luận