Trương Siêu Quần cười nói:
– Sao không nhớ rõ? Bất quá khi đó thực sự là đáng tiếc là không gặp được tiểu thư mỹ lệ này..
Chu Cửu Chân mặt ửng hồng lên, không nghĩ tới Trương công tử này nhìn qua thật hiểu biết nhiều chuyện, nho nhã phong lưu, nhưng nói chuyện cũng rất là lớn mật cực điểm, trong lúc này nàng đang được công tử tán thưởng, dù gì thì Chu Cửu Chân vẫn là mở cờ trong bụng, trong miệng nàng lại nói:
– Trương công tử quá khen, Chu Cửu Chân thật là không dám nhận.
Trương Siêu Quần hư tình giả ý kinh ngạc thốt lên nói:
– À..thì ra tiểu thư tên gọi Chu Cửu Chân, tên rất là hay a!
Chu Cửu Chân e thẹn nói:
– Nơi nào mà hay, cái tên mùi vị chẳng giống như là một cô nương.
Nàng bật thốt lên…
Trương Siêu Quần nói:
– Tiểu thư có chỗ không biết, trên cõi đời này, các cô nương thường được gọi là Mai, Lan, Cúc, Trúc thì thật quá là tâm thường, Chu Cửu Chân … Chu Cửu Chân cái danh tự này khác với tất cả mọi người, ý nghĩa trong trắng lộ hồng chân thật, phi thường thật đặc biệt, tên như vậy mới càng có tính cách, rất là hay.
Chu Cửu Chân ngại ngùng nở nụ cười, nói:
– Thật sự sao? Cửu Chân danh tự này thật sự êm tai?
Trương Siêu Quần gật đầu tiếp tục ba hoa chích chòe:
– Đương nhiên, chỉ có cái tên như thế mới khác với tất cả mọi người, có thể xứng với nguyệt mạo của tiểu thư, vừa được nhìn thấy tiểu thư, tại hạ đã liền nghĩ tới tứ đại mỹ nhân cổ đại, Vương Chiêu Quân, Dương Qúy Phi, Tây Thi cùng Điêu Thuyền, nếu hiện tại có thêm một lần nữa lựa chọn, nhất định phải đưa tiểu thư thêm vào, ngũ đại mỹ nhân, Chu Cửu Chân.
Chu Cửu Chân cười khanh khách nói:
– Công tử khoa trương tiểu nữ, nâng tiểu nữ lên tận trên trời.
Trương Siêu Quần thầm nghĩ:
“Nâng đến bầu trời ư? Nếu như cô nương nếm thử cây nhục bỗng của ta, thì thật sự là bay lên trời đấy”
– Tiểu thư sai rồi, không phải là lời khoa trương, tất cả lời tại hạ nói đều là sự thật a, nếu ai mà không chọn tiểu thư là đệ ngũ đại mỹ nhân, chẳng qua là do người lựa chọn nhất định là nữ nhân!
Chu Cửu Chân nháy đôi mắt đẹp đẽ, đôi lông mi cong cong đáng yêu cực điểm, không hiểu ám chỉ của hẳn nên hỏi:
– Tại sao?
Trương Siêu Quần trả lời:
– Tại vì chỉ có nữ nhân, nên chắc chắn là sẽ đố kỵ vơi dung mạo xinh đẹp của tiểu thư.
Chu Cửu Chân che miệng cười duyên, nhánh hoa run rẩy, chỉ cảm thấy vị Trương công tử này thực sự là nói chuyện quá là khéo, mỗi một câu nói đều để cho lòng người sung sướng, có thể so với biểu ca cả ngày đi theo xú nha đầu Võ Thanh Anh kia, cường hơn rất nhiều.
Chu Cửu Chân nở nụ cười, hỏi:
– Tiểu nữ thật sự là xinh đẹp đến thế sao? Công tử có biết, tiễu nữ cùng với Võ Thanh Anh hợp xưng là ” Tuyết Lãnh Song Chu “, mấy ngày nữa, là đến ngày Đại Niên, biểu ca cùng Võ Thanh Anh chắc chắn là sẽ đến nhà của tiểu nữ chúc Tết, đến lúc đó, công tử nhìn xem giữa tiểu nữ và Võ Thanh Anh, ai sẽ xinh đẹp hơn.
Trương Siêu Quần nói:
– ” Tuyết Lãnh Song Chu ” lại còn có người cùng sánh được với tiểu thư sao?
Hai người phóng nhanh đi rất xa, khi tới một khe núi, phía trước là một màn tuyết, bất chợt nhìn thấy có vài cây nhỏ màu lam nhạt có hoa từ trong tuyết nhú lên, những đóa hoa ngang nhiên đứng thẳng, Trương Siêu Quần thấy loại cây xanh này sinh trưởng trái với tự nhiên đẹp một cách lạ kỳ, kinh ngạc thốt lên, nói:
– Tiểu thư nhìn xem, đó là loại hoa gì vậy! Mùa đông mà còn bung nở nụ, ta có nhìn lầm không vậy?
Chu Cửu Chân cũng chưa từng gặp loại hoa này, cũng rất là kinh ngạc, hai người ở trong tuyết băng dùng khinh công mà đi, Chu Cửu Chân là hậu duệ đời sau của Chu Tử Liễu là đệ tử và triều thần của Nhất Ðăng đại sư, võ công lấy Nhất Dương Chỉ làm chủ, được cho là võ học uyên thâm, nhưng thấy Trương Siêu Quần trong lúc nhảy vọt, khinh công như nước chảy mây trôi, nhẹ nhàng vút qua, chính mình phải bám ở phía sau, không khỏi thấy làm lạ, tự nhủ:
“ Hắn khinh công sao lại lợi hại như thế! Ngay cả phụ thân cũng chưa chắc gì sánh bằng được hắn “
Không hiểu vì sao trong phương tâm của nàng lại thấy vui thích..
Sau khi lướt qua nhìn thấy thêm vài cây màu xanh lam có hoa nhỏ trước mặt, hai người quan sát chung quanh, cũng không nhận ra là ra loại cây gì, ngay cả Chu Cửu Chân sinh trưởng ở địa phương cũng không nhận ra, chứ đừng nói là Trương Siêu Quần.
Tuy rằng không biết đây là cái gì, nhưng loại hoa cỏ mọc kì lạ như vậy, trái với quy tắc thiên nhiên thì có thể không đơn giản, Trương Siêu Quần nói:
– Nói không chừng đây là tiên thảo trường sinh bất lão đấy!
Chu Cửu Chân cười nói:
– Từ đâu mà mọc nhiều tiên thảo như vậy, nếu thật sự là như vậy, thì cũng sẽ không còn ở đây, khi nào chúng ta quay trở về, để tiểu nữ gọi người chăm sóc vườn trong nhà đến đây đem hoa cấy ghép trong vườn hoa sơn trang.
Hai người nói chuyện phiếm một hồi, Chu Cửu Chân hỏi:
– Trương công tử, tiểu nữ thấy khinh công của công tử rất tốt, xin hỏi là sư thừa của môn phái nào vậy?
Trương Siêu Quần nói:
– Tại hạ là đệ tử phái Võ Đang, thái sư phụ chính là Trương Tam Phong, võ công của tại hạ tất cả đều là do thái sư phụ dạy dỗ.
Chu Cửu Chân ngạc nhiên, giương miệng nhỏ hồng hào, chưa tin tưởng lắm hỏi:
– Trương chân nhân phái Võ Đang! Lão tiền bối đó là thái sư phụ của công tử?
Trương Siêu Quần gật đầu nói:
– Sao vậy? Tại sao tiểu thư lại kinh ngạc như thế?
Chu Cửu Chân bên trong lòng tim thình thịch nhảy loạn, thì ra hắn là đệ tử phái Võ Đang nổi tiếng thiên hạ, đây là chân chính danh môn đại phái! Chu Cửu Chân càng nhìn hắn càng cảm thấy thích thú trong lòng, nói:
– Phái Võ Đương trong Trung Nguyên cùng phái Thiếu lâm được xưng là song hùng đại môn phái, Võ Đang thất hiệp danh chấn thiên hạ, trên giang hồ ai mà không biết? Chả trách gì khinh công của công tử lợi hại như vậy..
Một đôi mắt to linh lóng lánh phát quang, tràn ngập sự thán phục.
Trương Siêu Quần nở nụ cười giả vờ khiêm tốn nói:’
– Võ Đang tuy rằng tiếng tăm lớn, là do được người trong võ lâm coi trọng, nâng lên như vậy, cũng chưa là cái gì cả, đúng ra là Chu gia mới đúng là chân chính danh môn đây, năm xưa thiên hạ ngũ tuyệt Đông Tà Hoàng Dược Sư, Trung Thần Thông Vương Trùng Dương, Nam Đế Đoàn Hoàng Gia, Tây Độc Âu Dương Phong và Bắc Cái Hồng Thất Công là cỡ nào uy danh, Ngư Tiều Canh Độc là bốn người đệ tử của Nam Đế trong đó có thư sinh Chu Đan Thần, là đệ tử đắc ý nhất của Nam Đế Đoàn Hoàng Gia ( Nhất Đăng Đại Sư.)
Chu Cửu Chân càng kinh ngạc, hỏi:
– Ủa..sao công tử lại biết nhà tiểu nữ là hậu duệ đời sau của họ Chu?
Trương Siêu Quần giật mình, hắn vừa rồi nhất thời quên là mình đã từng xem qua các bản truyện trong thời hiện đại nên biết, cũng may là Chu Cửu Chân không có biết đến, nên linh cơ hơi động, nói:
– Ta vừa rồi nhìn khinh công của tiểu thư cũng nhìn ra một chút, không biết là đoán đúng hay không?
Chu Cửu Chân giờ khắc này đối với Trương Siêu Quần xem như là triệt để phục phục rồi, vóc người anh tuấn bất phàm, lại là danh môn đệ tử, kiến thức càng là uyên bác, vừa rồi chỉ nhín qua mình hiển lộ ra chút ít khinh công liền có thể suy đoán ra lai lịch nhà mình.
Trong lòng không tránh khỏi xao xuyến nói:
– Chúng ta đi ra đã lâu, hãy trở về đi thôi, phụ thân tiểu nữ nếu biết công tử là đệ tử Võ Đang, nhất định sẽ thật cao hứng, tiểu nữ muốn nhanh đi về, nói cho phụ thân biết là tiểu nữ lượm được dọc đường một đệ tử Võ Đang mang về.
Trương Siêu Quần cười nói:
– Cái gì mà là lượm? Rõ ràng là tiểu thư dưỡng cẩu ngậm tha ta về nhà.
Trong lúc đùa giỡn, tâm tư bồi hồi Chu Cửu Chân bỗng nhiên đạp hụt chân, duyên dáng gọi to một tiếng, thân thể mềm mại mềm nhũn hướng về trên mặt đất té ngã, Trương Siêu Quần tay mắt lanh lẹ, liền đưa tay liền nâng đỡ nàng.
Bất chợt Trương Siêu Quần thấy bàn tay phải mình chụp vào khối thịt mềm nhũn, không khỏi cả kinh, vội vàng rút tay về, vừa rồi bàn tay hắn lại nâng đỡ vừa vặn tìm thấy ngay bầu vú của Chu Cửu Chân rồi!
Nào ngờ hắn giật mình nới lỏng tay, Chu Cửu Chân dưới chân bị lệch đi, khiến cổ chân thốn đau, khuôn mặt nàng đau đến trắng bệch, thuận thế ngã vào trước ngực của Trương Siêu Quần….
– Á….
Chu Cửu Chân kêu to một tiếng, ánh mặt trời lúc này đã phóng xuyên qua màn tuyết trắng phau, chiếu sáng trên khuôn mặt Trương công tử vốn là anh tuấn càng thêm xán lạn, Chu Cửu Chân tâm thần rung động, cảm thấy trong đầu choáng váng trời đất quay cuồng, vừa rồi hắn một bàn tay chụp trúng phía trước bầu vú, cái nơi mà chưa bao giờ có bị nam tử nào đụng vào, giờ khắc này cái eo nhỏ nhắn lại bị một cánh tay mạnh mẽ nâng đỡ, con người Trương Siêu Quần lóe sáng, phản chiếu in hình khuôn mặt kiều diễm của mình trong ánh bính minh.
Nàng nghe được nhịp tim mãnh liệt, cũng không phân biệt được là của hắn hay là của mình, một cái mùi tràn ngập khí tức hô hấp nam tử, một đôi môi mềm mại nhẹ nhàng đụng vào trên cặp môi thơm nàng, giống như điện giật, hơi thở Chu Cửu Chân hầu như muốn đình trệ, nàng biết đây là hắn đang hôn mình, ở nhà nàng cũng đã từng không cẩn thận, nhìn thấy phụ thân ở trong thư phòng cùng mẫu thân cũng là như thế ôm hôn với nhau.
Một cái đầu lưỡi ở trên môi nàng liếm lên, tê tê giống như là muốn tiến vào trong miệng, Chu Cửu Chân vừa sợ lại vừa thẹn, muốn lại tránh khỏi hắn, nhưng chẳng biết vì sao, cánh tay bủn rủn vô lực, tuy hai con mắt khép chặt, nhưng mơ hồ trong tâm trí lại có thể nhìn thấy gương mặt kia hoàn mỹ tuấn tú, dưới sự khuấy động tâm thần, cái miệng nhỏ của nàng buông lỏng, ngay lập tức đầu lưỡi hắn liền duỗi vào bên trong khoang miệng của nàng.
Nhìn đôi mắt khép hờ rung động, lông mi thật dài theo hình vòng cung, giống như là con búp bê thời hiện đại vậy, da thịt thiếu nữ trắng nõn như ngọc, không tìm được một tia tỳ vết, thời hiện đại nữ tính hay sử dụng các loại mỹ phẩm dưỡng da, nhưng hiếm thấy có da thịt được như nàng.
Trong lòng người ngọc phát run mềm mại như là không xương, khí tức thanh tân khẽ nhả, Trương Siêu Quần không khỏi động tình, một bàn tay ở sau lưng nàng qua lại vuốt ve, thật là không biết ở bên trong một thân áo hồ cừu thuần trắng, là một bô dạng như thế nào đây!
– Trương công tử… trên người công tử có mang theo binh khí sao?…
Chu Cửu Chân nhẹ nhàng nói mê, mị nhãn như tơ hơi mở, đôi mắt đọng nước lách tách, thiếu nữ e thẹn, hiển lộ không bỏ sót một điều gì.
Trương Siêu Quần gương mặt tuấn tú cũng đã ửng đỏ, thì ta là do mình không kìm lòng được, trong đầu có ý nghĩ kỳ quái, bên dưới háng cây dương vật ngang nhiên đứng thẳng, cạ vào ở bụng dưới Chu Cửu Chân!
– Ưm….. ta… ta có mang theo một cây gậy nhỏ để phòng thân, không có chuyện gì… tiểu thư… tiểu thư thật sự rất đẹp, rất giống như là búp bê, làm cho người phải thương yêu, khiến ta không nhịn được, liền muốn lúc nào cũng phải bảo vệ cho tiểu thư.
Trương Siêu Quần miệng lưỡi công phu quả nhiên là sắc bén, đối với loại cô nương chưa từng trãi qua nhân sự, so với lời nịnh nọt của hắn đưa lên còn có lớn hơn cả uy lực của quả bom nguyên tử, Chu Cửu Chân phương tâm mê say, dịu dàng hỏi:
– Con búp bê? Đó là cái gì vậy?
Trương Siêu Quần mỉm cười nói:
– Đó là ý tứ diễn tả phi thường đáng yêu, tiểu thư chẳng lẽ không biết chính mình có bao nhiêu sự đáng yêu sao?
Nhưng trong lòng hắn lại thầm nói:
“ Đáng yêu chính là lúc ta có thể đút cây dương vật vào âm đạo của tiểu thư, đó mới chính là ý tứ đáng yêu…”.
Chu Cửu Chân ừ một tiếng, đem vầng trán chôn ở trước ngực Trương Siêu Quần nói:
– Vậy có phải là công tử yêu thích nhân gia đây?
Trương Siêu Quần nghe xong câu hỏi này, trong lòng nóng lên như là vừa uống rượu nguyên chất, lấy kinh nghiệm phong phú của hắn, chẳng lẽ còn phân không ra đây là cái ý gì của nàng sao?
Trương Siêu Quần lúc này làm gì mà còn khách sáo với nàng, đem mỹ nhân đến ôm chặt vào trong ngực, cúi đầu hôn lên vầng trán trơn bóng, một bàn tay ôm thân thể mềm mại nàng, một bàn tay khác bắt đầu giở ra hạnh kiểm xấu dao động, ở trên eo thon vuốt ve nhẹ, nhẹ nhàng giống như là người lính công binh dò xét gỡ mìn vậy, rồi hướng về cái mông tròn trịa ưỡn lên của nàng, chậm rãi nắn bóp vòng quanh…
– Ừm…um..
Chu Cửu Chân thân thể nhiệt tăng lên cùng với run rẩy, Trương Siêu Quần càng tăng nhanh tốc độ ở bên dưới, cái mông co dãn mười phần ở dưới bàn tay trượt lên trượt xuống, da thịt non nớt ở bên trong lớp vải quần phóng ra mê người xuân ý..
– Đừng… đừng..Trương công tử, chỉ là phu thê mới có thể… sờ ở đó!
Nàng thở gấp với lời nói kháng nghị, nhưng chẳng khác nào đang làm nũng, giống như là ám chỉ.
Để lại một bình luận