Đinh Nhị Cẩu chỉ vào Lý Phượng Ny nói:– Giống như chị Phượng Ny vậy, hiền lành, xinh đẹp.Lý Phượng Ny mặt đỏ lên, mắng:– Con nít con nôi, to gan, ghẹo chị như vậy, sớm muộn gì cũng làm chị tức chết.Ha ha, mọi người đều nỡ nụ cười vui vẻ.– Làm người đàn ông, quan trọng nhất là lo việc nhà, có bản lĩnh hay không chỉ là thứ yếu, quan trọng là hạnh phúc gia đình, không có tiền thì cũng sống được qua ngày, Phượng Ny, cha khuyên con nhiều lần, cha cũng không muốn nói thêm nữa, thật sự là không ở được với nhau thì ly dị đi, cha không ngại mất mặt với mọi người đâu!
Lý Kiến Thiết bưng một chén rượu nhìn con gái mình nói, nói xong ngửa cổ lên uống, hai chén rượu đế liên tiếp ực hết vào miệng.– Cha, uống như vậy không được, say đấy!Lý Phượng Ny đoạt lấy chén rượu, nhưng lại bị Lý Kiến Thiết giật lại cầm trở về.– Chú, sao vậy, chồng của chị Phượng Ny không tốt sao?– Hắn là Vương Lão Hổ, rất nổi tiếng, cậu có biết Vương Lão Hổ không?Lý Kiến Thiết mắt say lờ đờ nói.– A, Vương Lão Hổ, chị Phượng Ny, hắn ta là chồng chị?Đinh Nhị Cẩu không thể tin được, lúc trước hắn thường xuyên điều nghiên nhà người để trộm đồ, nhưng không biết con gái Lý Kiến Thiết là vợ của Vương Lão Hổ, hắn ta nổi tiếng là con ma bài bạc, không người nào không biết.
Lý Phượng Ny không nói lời nào, chỉ cúi đầu ăn cơm, cứ như vậy, một chai rượu đế phần nhiều đã vào trong bụng Lý Kiến Thiết, Đinh Nhị Cẩu uống không đến hai chén rượu thì ngưng.
Nữa buổi cơm, Lý Kiến Thiết uống nhiều quá rồi, mỗi lần nhớ tới hôn sự con gái, trong lòng Lý Kiến Thiết rất khó chịu, lúc trước vì chức chủ nhiệm, để tranh thủ nhà họ Vương ủng hộ, mới gả con gái mình cho Vương Lão Hổ, khi đó Vương Lão Hổ là người dẫn đầu họ Vương, nhưng hiện tại xem ra, là mình sai lầm rồi, cho nên Lý Kiến Thiết trong lòng rất hối hận.– Nhị Cẩu, giúp chị dìu cha lên giường, chút nữa là ngã sấp xuống đất rồi!
Hai người bên trái bên phải, giúp đỡ dìu Lý Kiến Thiết tới trong phòng ngủ, sau khi đem Lý Kiến Thiết nằm ngủ trên giường xong, hai nguời đồng loạt một lượt, hướng ra ngoài phòng cùng bước, không nghĩ là đụng ngã với nhau, Đinh Nhị Cẩu là người đàn ông, thân thể lại cường tráng, mà Lý Phượng Ny là một người phụ nữ, bị hắn đâm sầm, vì thế ngã trên mặt đất dập cái mông xuống đất.– Ai da, xin lỗi, chị Phượng Ny, tôi không phải cố ý!– Chị biết, mau đỡ chị đứng lên mau!
Đôi tay cô đưa về phía Đinh Nhị Cẩu, cầm lấy đôi tay dài có nhiều vết chai trong lòng bàn tay, trong lòng hắn không khỏi bùi ngùi.– Buông ra lẹ lên.Đinh Nhị Cẩu đang cảm xúc, quên mất trong tay, còn nắm tay của người ta.– Xin lỗi chị Phượng Ny, chị có đôi bàn tay giống tay của mẹ tôi quá, mẹ tôi tay cũng như thế này, khắp trong lòng bàn đầy vết chai.– Giờ mẹ cậu sao rồi ?– Năm trước mất rồi, cùng chung một lượt với cha tôi, thôi quên đi, không nói nữa.Đinh Nhị Cẩu rươm rướm nước mắt.– Không khóc, không khóc, vậy cậu sống phải thật tốt, mới có thể làm cho người đã khuất yên tâm.
Lý Phượng Ny bản năng người mẹ trào dâng, bàn tay thay Đinh Nhị Cẩu lau nước mắt, chỉ có những người có hoàn cảnh giống nhau, gặp nhau mới có thể có tiếng nói chung, Lý Phượng Ny với Đinh Nhị Cẩu chính là như vậy, trong cuộc sống gặp nhiều bi thảm lại gặp nhau, lập tức kéo gần lại khoảng cách của hai người.– Chị Phượng Ny, chị thật là đẹp, tương lai tôi nhất định kiếm một người giống chị như vậy lấy làm vợ.– Lại nói bừa, chị đã hoa tàn nhụy phai rồi, còn cái gì mà đẹp.Lý Phượng Ny mặt đỏ lên nói.– Tôi nói là sự thật, chị Phượng Ny, chị bây giờ một chút cũng không có già, lại còn rất dễ thương.
Từ khi ở trên người của Điền Ngạc Như biết hương vị của đàn bà, hắn bức thiết định tìm cho mình một phụ nữ để chung sống, nhưng với hoàn cảnh bây giờ của hắn, đừng nói tìm phụ nữ, kiếm một người đàn ông cũng tìm không ra, do đó hắn đưa mắt nhắm ngay những người đàn bà có cuộc sống không hạnh phúc hoặc là đàn bà độc thân.– À, chị Phượng Ny, chị hôm nay có về nhà không?– Trở về chỗ nào?– Đương nhiên là hỏi chí có trở về nhà chồng chị không?– Không, cha chị hôm nay uống rượu nhiều rồi, chị phải ở đây chăm sóc cho cha.– Xong rồi, không có việc gì tôi đi trở về ủy ban bi thôn ngủ đây.
Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đã muốn đi, nhưng trong thâm tâm của hắn hy vọng Lý Phượng Ny có thể gọi hắn ở lại, cho dù là chỉ ngồi nói chuyện cũng được, nhưng đến khi hắn sắp bước ra khỏi cửa nhà, Lý Phượng Ny cũng không có gọi hắn.– Ai, này.. này…..Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu vừa bước một chân ra cửa, chợt Lý Phượng Ny gọi hắn.– Chuyện gì vậy chị Phượng Ny?-– Ủy ban thôn bên đó không có nước uống, chị lấy cho cậu một bình nước, cậu uống rượu, buổi tối nhất định là khát nước.Lý Phượng Ny đứng dậy đi lấy nước cho hắn.
Đinh Nhị Cẩu trong lòng thất vọng, nhưng lập tức hắn lại cao hứng, điều này chứng tỏ là cô ấy có quan tâm đến mình đấy, nghĩ đến đây Đinh Nhị Cẩu trong lòng cảm thấy ấm áp.
Vì sao các cô gái xinh đẹp lại không có kết quả tốt! Dương Phụng Tê là như thế, Lý Phượng Ny cũng vậy, vì sao nhiều đồ ăn ngon lành lại để cho heo ăn? Nếu mình có tiền, nhất định sẽ tìm thật nhiều phụ nữ, thật tốt đối với các cô, làm cho các cô có cuộc sống sung sướng khoái lạc, ở trong bóng đêm, Đinh Nhị Cẩu nguyện vọng ước ao to lớn của hắn là như thế……
Thượng Hải, trong một khu biệt thự xa hoa, thành phố đúng là cuộc sống về đêm mới bắt đầu, Dương Phụng Tê cuộn mình ở trong phòng tắm, cẩn thận tắm rửa thân thể của mình, cô đã về tới nhà, về tới với sự tự do, trong lòng cô, cô muốn giặt tấy hết tất cả dơ bẩn của bản thân đã trãi qua, muốn quên hết một năm giam cầm, hết thảy đều tẩy sạch đi.
Đã hơn một năm không có bất kỳ tin tức, tất cả mọi người trong nhà cho là cô chết rồi, nhưng là duy chỉ có mẹ của cô là Lý Ngô Đồng không tin điều này, mỗi ngày thắp hương bái Phật, khẩn cầu Dương Phụng Tê có thể bình an trở về.
Buổi chiều, một hồi chuông cửa vang lên, người giúp việc đi mở cửa, nhưng lập tức ngây người rồi kêu to lên.– Cô ơi…cô ơi, Phụng Tê đã trở về…
Người giúp việc Xuân Hương quên mất hết thảy lễ nghi của người chủ dạy cho, kêu to om sòm chạy đến Phật đường báo cho mẹ của Dương Phụng Tê biết.– Xuân Hương, chuyện gì, chuyện gì mà hốt hoảng thế ?– Thưa cô, Phụng Tê đã trở về.– Phụng Tê, cháu nói Phụng Tê? Phụng Tê đã trở về?– Mẹ, mẹ, con Phụng Tê, con đã về nhà.Ngay lúc Lý Ngô Đồng sững sốt ngây ngẩn cả người không nháy mắt, Dương Phụng Tê đã đi tới bên người mẹ cô, trực tiếp té quỵ dưới đất ôm lấy hai chân Lý Ngô Đồng.– Đứa con ngốc, con đã đi đâu, con như thế nào ác tâm như vậy, con không cần mẹ nữa sao?Lý Ngô Đồng cũng là mắt đẩm lệ rơi lả chã, khóc không thành tiếng.– Mẹ, con sai rồi, con không bao giờ nữa đi ra ngoài nữa, không bao giờ rời mẹ nữa.Dương Phụng Tê ôm chặt lấy Lý Ngô Đồng, như sợ mẹ mình chạy mất..– Được, được… trở về là tốt rồi, Xuân Hương, nhanh chút gọi điện thoại cho chú của cháu, nói cho chú biết, con gái rượu của hắn đã trở về!– Dạ, thưa cô, cháu lập tức gọi điện thoại…Xuân Hương từ nhỏ đến lớn ở tại nhà họ Dương, đối với Dương Phụng Tê cảm tình cũng rất sâu đậm, cho nên cũng cao hứng khóc không thành tiếng….
Nếu đã ở lại thôn này trực đêm, không đi ra ngoài dạo một chút cũng không được, dù sao ngủ giờ cũng còn sớm, đi ra ngoài thôn xem một chút, chứ nếu thật sự xảy ra chuyện, Hoắc Lữ Mậu chắc chắn sẽ không tha mình, xem ra Hoắc Lữ Mậu đã biết là mình giúp cho Dương Phụng Tê chạy thoát, ông ta đủ gian trá kinh nghiệm đến phán đoán! Ưm… cũng xứng đáng là vợ của ông bị tôi chơi, thấy người ta chết mà không cứu tôi còn chưa tính, trái lại còn muốn phản công tôi, đúng là không phải người tốt, mặc dù là Khấu Đại Bằng đã chơi vợ của ông, tôi cũng sẽ không bỏ qua Điền Ngạc Như đâu!
Uống một chút rượu, Đinh Nhị Cẩu lá gan mạnh lên, lại còn dám mắng thầm Hoắc Lữ Mậu …
Vượt qua một cái ngõ nhỏ, nhìn xa xa có một bóng người mờ mờ gõ cửa, đêm hôm khuya khoắt, nhìn thấy không giống là người trong gia đình trở về, hay là lại có chuyện không tốt, không được, phải đề cao cảnh giác, vì thế khi cánh cửa nhà hé mở ra, rồi đóng lại, Đinh Nhị Cẩu lặng lẽ đến trước cửa. Hắn không biết đây là nhà của ai, cũng không biết nhà này có chó hay không, vì thế ném một hòn đá nhỏ hướng trong sân, nhưng trong sân nhà vẫn yên tĩnh, vì thế Đinh Nhị Cẩu an tâm trèo tường vào trong.– Anh sao giờ lại tới, anh không biết, hiện tại ở trong thôn, tên chó đội liên phòng đang ở đây sao ?– Thôi đi em ơi, lo gì chứ, anh là từ phía sau nhà bò lên, em xem một chút chân anh dính đầy đất này.– Em không phải nói anh sợ cái gì, mà hỏi anh, đêm hôm khuya khoắt, tại sao cũng tới, xảy ra chuyện gì sao?– Ở trong nhà mụ vợ của anh, hình như là phát hiện cái gì, hôm nay ở nhà cãi lộn với anh đấy, trong lòng buồn phiền, anh trở về ủy ban trấn, đột nhiên nhớ tới em, nên lại mò tới đây…– Ai dà.. thì ra là ở nhà bị ăn cục tức, mới nhớ tới em, cách đây mấy năm, anh lần đó không phải cũng nói đột nhiên nhớ tới em à, mà anh cũng không sợ chồng của em ở nhà sao?– Ủa, hắn chưa rời nhà hả?– Như vậy anh vậy tới đại, nếu là hắn ở nhà thì sao?– Ở nhà anh cũng không sợ, chúng ta không phải là bạn bè ấy ư, đến ở chung có sao đâu?– Bạn bè? Hừ, có ai như anh vậy, đối đãi vợ của thằng bạn như vầy sao ?Người đàn bà nói một câu, trả lời một câu…
Phía sau Đinh Nhị Cẩu vừa vặn đi tới dưới cửa sổ, nghe được câu này, thiếu chút nữa bật cười, đây cũng là một tên ăn trộm vợ người, không tốt, giọng nói này làm sao nghe được quen tai quá, vì thế hắn hơi ngẩng đầu lên nhìn, xuyên thấu qua cửa sổ bằng kính, vừa thấy, thiếu chút nữa đem Đinh Nhị Cẩu lá gan lột ra ngoài, người đàn ông này là Điền Gia Lượng bí thư trấn Lâm Sơn.– Anh xấu lắm.Người đàn bà bị hắn ôm vào trong ngực, cô đem bờ mông xê dịch, trực tiếp ngồi ở bên trên đùi hắn, ngay nơi dương vật hắn đang nhỏng cao lên trong quần…
Dương vật thẳng tắp cách áo ngủ của người đàn bà chỉa vào ngay cái âm hộ của cô, dương vật tựa hồ cảm giác được cái âm hộ cô phía dưới đã ẩm ướt, hắn lập tức như là dã thú, điều gì cũng không để ý, ông ta đem bàn tay với vào trong áo ngủ cô, trực tiếp phủ mò tới bầu vú lớn, bên trên bắt đầu vuốt ve, dưới lòng bàn tay hắn bầu vú co dãn mềm mại, bởi vì cô chưa có sinh con, nên đầu núm vú như chiếc sừng nhọn nhọn,nho nhỏ, dưới sự vuốt ve của bàn tay, đầu núm vú từ từ nhô ra sưng cứng.
Không nhịn được 2 bàn tay Điền Gia Lượng như mưa dông gió giật, người phụ nữ cũng đã lên cơn động dục rồi, cô ta đem thân thể mềm nhũn tựa ở trên thân thể của hắn, cùng một chỗ ngã xuống trên ghế sa lon.
Bởi vì người đàn bà mặc một cái áo ngủ mỏng, nên dễ như trở bàn tay, chỉ chốc lát đã bị Điền Gia Lượng, lột ra không còn mảnh vải che thân, cô cuộn mình ở trên ghế sa lon, sắc mặt ửng hồng nhuận, ánh mắt như si mê, nhìn Điền Gia Lượng tha thiết, cô lấy một ngón tay với vào đôi môi của mình nhẹ nhàng mút bú, với tư thế cử chỉ như vậy, sớm làm cho Điền Gia Lượng dục hỏa đốt nóng, hoóc-môn kích thích nhanh chóng bài tiết, trong đũng quần dương vật ông ta càng cứng rắn lên, Điền Gia Lượng tách ra hai chân của cô, đã muốn đâm vào cửa miệng âm đạo của cô.– Anh Gia Lượng..anh muốn làm gì, bây giờ không… không được nha.Người đàn bà lúc này cố ý có vẻ ỡm ờ, miệng thì nói ” không được “, nhưng chẳng có bất kỳ hành động nào ngăn trở.– Này em… lẹ lên đi, anh không chờ được nữa.Điền Gia Lượng, nói xong, tách ra hai chân của cô, để cô vào tư thế nửa nằm, nửa ngồi ở trên ghế sa lon, trông thấy giữa hai chân, khe âm hộ đã ướt ươn ướt một miếng nơi cửa miệng âm đạo, thật sự khó nhịn lửa nóng.– Anh Lượng, chuyện này… trong nhà, không… không tốt lắm nha! Chồng em đang say rượu ngủ ở trong phòng.
Người phụ nữ nói, đôi mắt như hồ ly dẫn dụ, hai tay thì lại để trên bầu vú cao ngất đầy đặn của mình nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, rõ ràng là đang câu dẫn Điền Gia Lượng tiếp tục tiến tới..
Tuy Điền Gia Lượng đã xung động sắp nổ tung, nhưng nghe người đàn bà vừa nói như thế, cũng có chút băn khoăn chần chờ nói:– Chồng em……. có khi nào đột nhiên tỉnh lại không?– Sẽ không đâu á, hắn uống say, họa may trời sập mới tỉnh lại.Người đàn bà cười nói, cô dựa vào ở trên ghế sa lon liếm láp đỏ rực bờ môi, mị nhãn như tơ, vẻ mặt khát vọng nhìn Điền Gia Lượng.
Vì vậy Điền Gia Lượng bỏ đi băn khoăn, đưa hai chân dài hướng trên bờ vai của mình dùng dương vật nhắm ngay miệng âm đạo đang có chút mở ra, eo hướng phía trước một cái, mũi chân nhón lên, trên mông đít bắp thịt tùy theo co rút lại, ngay ngắn dương vật liền chậm rãi tiến nhập vào sâu trong âm đạo, một cơn ấm áp rắn chắc lập tức bao quanh dương vật hắn, toàn thân truyền đến như bị điện giật y hệt…
Để lại một bình luận