Tào Băng nhìn Đinh Nhị Cẩu nói ra, cô nói rất thật lòng, vì cô cũng nhìn ra, Lăng Sam rất ỷ lại vào Đinh Nhị Cẩu, cô không có hy vọng xa vời cũng được Đinh Nhị Cẩu ưu ái, nhưng có một người như vậy ở bên cạnh có thể bảo vệ cho mình, thì dù có trả giá bằng cái gì đi nữa cũng đều là đáng giá.
– Ặc… anh cũng không muốn làm gì em cả, em cũng tự cất đi các đoạn phim đó, nói không chừng sẽ có lúc em cần sử dụng đến…
Thấy Đinh Nhị Cẩu không có cần lấy phim, Tào Băng muốn nói cái gì đó thì cửa phòng bệnh được mở ra, Dương Tuệ Toàn một thân lảo đảo say rượu xông vào.
Hắn ta nhìn thấy Tào Băng cũng nhìn thấy trên mặt ghế Đinh Nhị Cẩu đang ngồi kế giường bệnh, trong lòng hắn bốc hỏa, cái con quỷ nhỏ này, rõ ràng sau lưng hắn cõng trộm đàn ông khác, trong tiềm thức hắn đã xem Tào Băng là người mà hắn có thể chi phối bất cứ lúc nào, là tài sản riêng của hắn, không được phép bất luận cùng với kẻ nào nhúng chàm, nhưng tại đây rõ ràng đang ngồi một người đàn ông, đã vậy so với chính hắn thì trẻ tuổi hơn nhiều, lòng đố kị của hắn thoáng cái liền bắt đầu bốc cháy.
– Gái điếm thúi, mày dám sau lưng tao cặp kè với trai à, có phải không muốn sống chăng? Mày có muốn tao cho toàn thế giới xem tất cả anh trần truồng của mày, hừ.. còn thằng ranh con này, ngay lập tức biến mất cho tao, đừng để tao trông thấy lại, nói cách khác, tao đem mày ném xuống sông cho cá ăn mất xác.
Dương Tuệ Toàn lấy ngón tay chỉ vào mũi Đinh Nhị Cẩu mắng.
Đinh Nhị Cẩu không nói gì, chỉ là giơ tay lên, cầm ngón tay Dương Tuệ Toàn trong lúc Dương Tuệ Toàn ngây người chưa hiểu, thì đột nhiên Đinh Nhị Cẩu phát lực hướng vặn lên bẻ một cái, Dương Tuệ Toàn không có phòng bị, ngón trỏ bị Đinh Nhị Cẩu vặn vắt như là muốn gảy, bịch một tiếng quỳ trên đất, kêu rên lên.
– Mày tên là gì… nói …nếu không nói, tao sợ là hôm nay mày cũng không cần ra khỏi bệnh viện này rồi, tao nghe nói bệnh viện này nối xương cũng là rất chuyên nghiệp, nói … tên gọi là gì?
– Này người anh em.. nhẹ tay một chút, tôi là Dương Tuệ Toàn, ái.. nhẹ..đau.
Dương Tuệ Toàn đau thật sự, nước mắt đều muốn chảy ra.
– Dương Tuệ Toàn, mày biết tao là ai không?
Đinh Nhị Cẩu trên tay gia tăng thêm sức lực, Dương Tuệ Toàn càng giãy dụa, Đinh Nhị Cẩu càng dùng sức, cho nên lúc này Dương Tuệ Toàn cảm giác ngón tay mình như là muốn gãy, hắn định chửi thề vài câu cho mình lấy thêm can đảm, nhưng quá đau nên không thể hé mồm ra nổi.
– Anh… anh muốn cái gì cứ nói… mọi thứ đều thương lượng được..á… đau quá.
Dương Tuệ Toàn khụy chân thành quỳ trên mặt đất, không kịp thở nói.
Cảnh tượng này làm cho Tào Băng trợn mắt há hốc mồm, lần đầu tiên cô nhìn thấy Dương Tuệ Toàn phải van xin người khác, trước giờ cô cứ nghĩ đến hắn là một kẻ cứng rắn bất cứ ai cũng không thể chạm đến, hôm nay nhìn hắn gặp phải Đinh Nhị Cẩu, nhanh chóng lập tức biến thành một loại người vô dụng.
Nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không có lạc quan như Tào Băng, hắn ở đây nghĩ thế nào đem Dương Tuệ Toàn triệt để chấn trụ, hắn tin tưởng, chỉ biết mình chỉ cần buông tay, thì Dương Tuệ Toàn lập tức sẽ trở nên cùng hung cực ác, đầy là điều không thể nghi ngờ.
– Hừm… tao nói cho mày biết, Tào Băng là em họ của tao, có phải hay mày cho là Tào Băng trong nhà chỉ còn có một ông già, nên khi dễ, hiếp đáp. Từ nay về sau, mày hãy cách xa cô ấy, nếu tiếp tục để cho tao biết hai anh em mày còn dây dưa đến, tao thề rằng sẽ cho anh em mày chỉ một đêm sẽ trắng tay tay tất cả, haha… chắc mày cho là tao không có bản lãnh này, đúng không?
Đinh Nhị Cẩu dùng tay còn lại tát vào mặt Dương Tuệ Toàn, trong gian phòng bệnh an tĩnh, tiếng vang ” bốp… bốp…” rất rỏ ràng, nằm trên giường bệnh Tào Băng kinh hãi phải nhắm mắt lại, cô sợ Dương Tuệ Toàn bỗng nhiên ngay lúc đó sẽ phản kháng lại, do bị hắn thu thập hù dọa quá nhiều, nên Dương Tuệ Toàn đôi với cô là một hung thần.
– Ưm… những lời anh nói, tôi nhớ kỹ rồi … về sau tuyệt đối sẽ không sẽ tìm gặp Tào Băng nữa, như vậy được chưa?
Dương Tuệ Toàn biết rằng lúc này đành phải chịu thua, nếu phản ứng lại thì e ngay cả ngón tay cũng sẽ giữ lại không được, nhưng trong lòng hắn lại nghĩ đến thằng nhóc này sau này nếu lọt vào tay hắn.. chờ xem ông sẽ đem mày ra chém nát thành tương.
– Dương Tuệ Toàn, tao nghe nói mày vừa mới sinh một đứa con trai, nếu như mày không muốn để cho đứa bé trở thành cô nhi, thì cứ đến kiếm tao trả thù, tao còn biết, anh mày có một đứa con gái, nếu như anh em mày không muốn hình ảnh trần truồng của cô bé đó sau này cũng được phát tán lên mạng, khi trở về đem ảnh và video mày chụp Tào Băng nữa thủ tiêu đi, nếu như hình của Tào Băng nữa bị phát hiện bất kỳ chỗ nào mà tao biết, tao sẽ dựa vào tổn hại đó mà trả lại cho anh em mày gấp đôi, mày có tin hay không?
Đinh Nhị Cẩu sắc mặt dữ tợn, ngay cả Dương Tuệ Toàn là loại người đầu đường xó chợ, nhìn thấy cũng phát run, trong lòng hắn vừa mới nổi lên có ý định trả thù, thì Đinh Nhị Cẩu này đã lặng lẽ lôi tuột xuống đáy, nếu như trước đó Đinh Nhị Cẩu chỉ là uy hiếp hắn, sau khi trở về cho hắn sẽ kể lại cho Dương Tuệ An sẽ triển khai phương án đáp trả, nhưng những lời kế tiếp vừa rồi của Đinh Nhị Cẩu đã khiến cho Dương Tuệ Toàn triệt để lâm vào sợ hãi ở bên trong lòng.
– Đứng lên đi, cuối cùng tao cho mày biết, tao là người ở huyện Hải Dương, hiện giờ là phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện, không may cho mày là tao cùng với bí thư Trịnh Minh Đường là đồng sự, tao có nghe nói anh em mày đang âm mưu làm chuyện có lỗi với ông ta, có muốn là tao đem chuyện này báo cho bí thư Trịnh Minh Đường biết không? Xem thử ông ta sẽ xử sự ra làm sao?
Đinh Nhị Cẩu buông lỏng ngón tay Dương Tuệ Toàn ra, không cần khống chế hắn nữa, hiện tại chủ yếu là dùng lời nói đế trấn áp.
Nghe đến đó, Dương Tuệ Toàn trên trán mồ hôi nhỏ giọt rớt xuống, nếu Đinh Nhị Cẩu biết chuyện đặt máy quay lén này, thì bí thư Trịnh Minh Đường biết chỉ là sớm hay muộn mà thôi, hắn khẩn trương o lắng quên cả đứng lên.
– Dương Tuệ Toàn, có câu gọi là “miệng nhà quan có gang có thép…” mày có hiểu ý nghĩa của câu này không? Tại đây, dân không đấu lại với quan đâu, đây cũng là đạo lý mà mọi người đều biết, thật không hiểu anh em của mày bị máu chó phun vào đầu hay sao lại dám xúi giục Tào Băng đặt máy quay lén như vậy, đúng sự là chán sống, chỉ cần Trịnh Minh Đường biết việc này, ông ta nhất định sẽ đem hai anh em mày ra làm thịt, chuyện này từ trước đến giờ tao chưa từng có nghe nói qua, anh em mày tự xử lý đi.
Những lời này của Đinh Nhị Cẩu quả thực là nhát dao kết liễu đâm thẳng vào tim gan Dương Tuệ Toàn, mỗi câu chữ đều làm Dương Tuệ Toàn kinh hồn táng đảm.
Đừng nói là Trịnh Minh Đường nếu biết sẽ không tha cho hắn, chỉ cần anh trai Dương Tuệ An của hắn biết, cũng đã không tha cho hắn rồi, hiện nay đang là thời khắc mấu chốt kêu gọi đầu tư vào công trình số 1 làm đường, nếu chuyện này xảy ra sơ suất, tổn thất của công ty anh hắn cũng không phải là nhỏ.
Nhưng khi nghe ý tứ Đinh Nhị Cẩu, thì thằng này cũng không có đem chuyện này tiết lộ cho bí thư Trịnh Minh Đường, việc này sẽ còn có chỗ hy vọng thương lượng với Đinh Nhị Cẩu.
Dương Tuệ Toàn dù sao cũng chỉ là một tên thương nhân, so ra kém xa với thủ đoạn nham hiểm theo kiểu xã hội đen của Trịnh Tam Gia, nếu như thằng này biết đến chuyện này, việc đầu tiên Trịnh Tam Gia nghĩ tới chắc chắn là giết người diệt khẩu, nếu như như vậy thì chẳng những anh em nhà họ Dương không sống được, mà ngay cả Tào Băng cũng khó lòng mà thoát chết.
– Này anh… sau này tôi sẽ nghe theo lời anh, tôi muốn kết giao bạn bè với anh, mong là anh đừng từ chối nhé?
Dương Tuệ Toàn cố nén lại cơn tức giận, nói một cách khác hắn tuy là thường ngày hành động nông cạn, nhưng cũng hiểu được nên phải làm gì trong tình huống này.
– Vậy thì được rồi, làm người cũng nên lưu lại một đường lui, sau này hãy suy nghĩ kỹ lại cách làm, bây giờ muộn rồi, không còn thời gian, để hôm khác đi, tao hi vọng mày nói thì giữ lời, nếu không thì tao cũng khó bảo đảm trong lúc ngủ nói mớ đến chuyện này, sợ là lời nói sẽ rơi vào trong lỗ tai bí thư Trịnh, đến lúc đó thì e là…
Đinh Nhị Cẩu khoát khoát tay nói, Dương Tuệ Toàn cũng biết hôm nay cũng không phải là thời điểm kết giao, vì thế hắn quay người đi ra ngoài cửa, cũng không dám liếc nhìn đến Tào Băng.
Tuy ngăn cách bằng cánh kính cửa sổ, có thể nhìn thấy tình hình trong phòng, nhưng lại nghe không được bọn họ bên nói cái gì, cho nên Lăng Sam rất lo lắng, đợi khi Dương Tuệ Toàn mất dạng, Lăng Sam lật đật đẩy cửa bước vào:
– Thế nào rồi ? Hắn nói gì?
Lăng Sam như là đang hỏi Đinh Nhị Cẩu, mà ánh mắt thì nhìn Tào Băng, trong lúc này Tào Băng rốt cuộc không khống chế nổi, cô trùm kín tấm chăn thút thít khóc…
Tào Băng khóc một hồi, dưới sự khuyên giải của Đinh Nhị Cẩu và Lăng Sam, cô dần dần khôi phục lại cảm xúc, vì vừa làm xong giải phẫu, cơ thể suy yếu, lại còn mới vừa trãi qua kinh hãi, nên không còn bao nhiêu tinh lực, một chốc sau cô đã ngủ thật say.
– Chuyện ngày hôm nay, cám ơn anh rất nhiều.
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu mệt mỏi ngồi ở trên ghế, Lăng Sam bước qua, đứng ở sau lưng Đinh Nhị Cẩu, nhẹ nhàng bóp lấy bả vai của hắn…
– Cám ơn anh? Cứ như vậy nói một câu thì xong rồi à ? Thật là không có thành ý.
Đinh Nhị Cẩu khẽ vươn tay, nắm lấy đôi tay mềm mại Lăng Sam, vừa liếc nhìn Tào Băng ngủ trên giường, hắn đứng lên kéo Lăng Sam, dù cô nhỏ giọng phản đối, rất hiển nhiên chỉ là với tính cách tượng trưng, bởi vì thông qua chuyện đêm nay, Lăng Sam lại một lần nữa chứng kiến năng lực mạnh mẽ của người đàn ông này, cô có cảm giác được đến từ nội tâm của mình, đó là một sự an toàn.
Đinh Nhị Cẩu kéo Lăng Sam vào trong toilet phòng bệnh, lặng lẽ đóng cửa lại.
– Anh… anh định làm gì vậy… Tào Băng còn ở bên ngoài đấy.
Lăng Sam biết Đinh Nhị Cẩu muốn làm gì, đã xấu hổ hai má đỏ hây hây mà cô làm ra vẻ không biết hỏi.
– Làm gì? Chuyện ở tiểu hoa viên chúng ta chưa làm xong mà…
– Anh… lưu manh, sớm biết anh không phải là người tốt rồi….
– Hì..là ai mới vừa khoe anh là bạn trai của em đấy… nếu như đã là bạn trai của em, hiện tại bạn trai em khó chịu trong người… thì em cũng phải nên an ủi một chút chứ..
– Khó chịu? Gạt người … anh làm gì mà trong người… khó chịu? – Lăng Sam nhỏ giọng bĩu môi nói.
– Đương nhiên là ở chỗ này, emi sờ thừ một cái thử xem, nó muốn nổ tung rồi, nếu em không có áp dụng biện pháp gì, có thể là cây gậy này sẽ bị gãy đi mất.
Đinh Nhị Cẩu ở bên tai Lăng Sam nhỏ giọng nói xong liền ôm Lăng Sam vào trong ngực, lời nói của hắn như là từ phía chân trời xa xôi phiêu đãng đến, từng chữ một bay vào trong lỗ tai Lăng Sam, miệng hắn mềm mại ướt át phà ra từng làn hơi thở nóng bỏng khuếch tán ra như muốn hòa tan bên tai cô, cô thấy thân thể mình dần dần vô lực, loại cảm giác này khiến cho Lăng Sam muốn dựa thật sát người nam nhân này.
Nhưng động tác kế tiếp Đinh Nhị Cẩu cơ hồ làm cho Lăng Sam sợ muốn ngất xỉu, bởi vì tay hắn nắm lấy cổ tay của cô, dẫn dắt hướng xuống về nơi cây gậy chó chết của hắn, giờ phút này nó đã là giận dữ thành cây cột chống trời, dù cách quần cũng có thể cảm thấy nó tản ra khí tức của giống đực đang động cỡn.
– Ai da… anh lại giở trò với em… em muốn đi ra ngoài.
Lăng Sam nói nhỏ như tiếng muỗi kêu, nhưng chỉ là nói cho có lệ, cô hầu như không có nhúc nhích thân thể của mình, ngay cả lúc Đinh Nhị Cẩu thả tay của hắn ra, Lăng Sam cũng không có dời tay của mình đang để ở dưới háng hắn.
Đinh Nhị Cẩu dùng tay còn lại của mình kéo cái khóa quần xuống, móc cây côn thịt chó chết phóng ra, đồng thời dẫn dắt bàn tay nhỏ bé của Lăng Sam xoa bóp nó, vừa trực tiếp tiếp xúc với dương vật của hắn, Lăng Sam cả người giống như là bị điện giật, theo bản năng cô muốn tay rút về, nhưng Đinh Nhị Cẩu làm sao để cho cô rời khỏi được, cứ như vậy Đinh Nhị Cẩu bắt buộc Lăng Sam cầm thật chặt lấy nó.
Lăng Sam run giọng nói:
– Anh bại hoại, chỉ biết khi dễ em.
– Ai nói anh khi dễ em, chỉ là anh muốn mời em ăn thịt nóng được không? – Đinh Nhị Cẩu xấu xa nói ra.
– Thịt nóng?
Lăng Sam chưa hiểu lắm, lúc này mà Đinh Nhị Cẩu bàn đến chuyện ăn uống, quả thực là không thích hợp chút nào….
Thế rồi Đinh Nhị Cẩu cũng không nói gì thêm, chỉ kéo lấy Lăng Sam lùi một bước, đến trên nắp cái bồn cầu ấn cô ngồi xuống, với góc độ này tư thế này, rất thích hợp làm một sự kiện, chính là dụ dỗ cô gái học sinh cấp 3 xinh đẹp Lăng Sam bú mút dương vật của hắn, mà hắn đang nói là ăn thịt nóng đây…
Để lại một bình luận