Còn đâu một Bắc Kinh xa hoa lộng lẫy…
Còn đâu san sát nhưng khu phố sầm uất, những tòa nhà cao tầng…
Gương mặt già nua của Cửu Tiêu Chân Nhân co giật nhìn khung cảnh hoang tàn đến cùng cực bên dưới, đâu đó vẫn còn những tiếng kêu gào trong những đống đổ nát ngổn ngang thế nhưng tử khí dày đặc đang ngùn ngụt bốc lên chứng tỏ dư chấn của tiếng gầm khủng bố của Ma Tôn đã diệt sát số người phải lớn hơn sáu chữ số rồi… nghĩ đến cảnh hắn đến giữa núi Võ Đang thi triển chiêu thức này mà Cửu Tiêu Chân Nhân đổ mồ hôi lạnh… Ma Tôn… nhất định hôm nay phải chết.
Long đương nhiên cũng cảm nhận được vô tận tử khí từ bên dưới, giết cũng đã giết nên hắn không mảy may quan tâm, đổi lại kẻ khác giết nhiều dân thường như thế không tẩu hỏa nhập ma cũng là nửa điên nửa khùng vì ác tâm quá lớn thế nhưng hắn lại là ma tôn, tâm hồn hắn mỗi lúc đều bị vô tận những suy nghĩ tà ác trau dồi nên đạo tâm quá đỗi kiên định, trong mắt hắn chỉ có hai loại người, người thân và người dưng…
Hắn sẽ không tùy tiện lạm sát sinh mệnh thế nhưng chiến đấu ở cấp độ này hắn không thể chưởng khống hậu quả của chiêu thức được, còn vì sao không ra tay ở địa phương khác sao? Đơn giản vì hắn không đợi được… nói thế nào nhỉ… “đụng là trụng” chính là tính cách của hắn, đã có thực lực thì làm sao phải nhịn?
“Giết nhiều người như vậy? Ngươi là phải…” Thu hồi ánh mắt, Cửu Tiêu Chân Nhân hít sâu một hơi ổn định tâm tình đang định phán tội tử hình cho Ma Tôn thì bỗng nhiên sắc mặt lão lại là kịch biến… hắn… vậy mà dám ra tay trước.
“MA LONG NGÂM!!!”
“GRAOOOOOO… OÀNHHH… GRAOOOOOOO!!!”
Hai Đại Ma Hồn dung nhập vào người Long khiến khí thế hắn tăng cao chưa từng có, Thủy Ngọc cùng hắc cầu thần bí ở sâu bên trong thân thể hắn vẫn từng phút từng giây chuyển hóa năng lượng thành ma khí nên năng lượng của hắn có thể nói hồi phục nhanh vô cùng, hai Đại Ma Hồn chứa đựng năng lượng kinh thiên và một khi hắn cùng chúng kết hợp lại thì đừng hỏi sức mạnh sẽ tăng đến mức độ nào mà phải hỏi kẻ nào có thể chịu đựng nổi thứ lực lượng đáng sợ này.
Tiếng gầm rống chấn động thương thiên, mặt đất bên dưới vỡ nát thành những đường nứt sâu không thấy đáy lan truyền ra bốn phương tám hướng, tiếng ma khí đốt cháy không gian réo rắt thương thiên…
Cứ như thế toàn bộ mảnh thiên địa bị tiếng sấm rền, tiếng gào thét và tiếng u ám của ma khí nhấn chìm, ba thứ thanh âm hợp lại thành một loại âm thanh kinh thiên động địa, phảng phất đến từ bốn phương tám hướng lại như đến từ bầu trời hay dưới mặt đất, lại càng như đến từ thượng cổ hồng hoang cứ như thế dọa đến bất cứ kẻ nào nghe thấy đều sợ đến hoa dung thất sắc, sợ đến linh hồn tan vỡ… Ma Long Ngâm chân chính là đây.
“Xuy… xuy… Aaaaaaaaaaa… không thể nào, ta đã là nửa bước Cường Giả thập cấp a… Cửu Tiêu chân khí của ta đã chí cực cường đại… không… Aaaaaaaa…”
Cửu Tiêu Chân Nhân hai mắt trợn trừng trước cảnh tượng kinh diễm trước mắt, âm thanh kinh thế kia làm tâm hồn lão chấn động, ma khí áp súc đến hai mươi lần đập vào khiến thân thể lão cho dù được Cửu Tiêu chân khí bao bọc cũng không chịu nổi mà từ từ phân giải và rất nhanh thôi da thịt lão đã bị bóc ra để lộ những khúc xương trắng hếu bên trong, lần đầu tiên trong đời Cửu Tiêu Chân Nhân đã cảm nhận được tử vong uy hiếp rồi.
“Bảo hộ lão tổ!!!”
Tình thế cực độ nguy cấp của Cửu Tiêu Chân Nhân đã khiến những tên Võ Đang cao thủ không nhịn được nữa bắt buộc phải ra tay, từ trên trời cao đột nhiên xuất hiện ba mươi sáu tên Cường Giả bát cấp và bốn tên Cường Giả cửu cấp, chúng liều chết lao thẳng đến chỗ Cửu Tiêu Chân Nhân mặc kệ cho cơn bão ma khí vẫn còn đó… Võ Đang có thể nói lần này đã huy động toàn bộ lực lượng kể cả ngoài sáng lẫn trong bóng tối rồi, dễ hiểu khi Cửu Tiêu Chân Nhân tử vong thì địa vị Võ Đang cũng theo đó rơi vào vực sâu tăm tối.
“Ngu ngốc… lùi lại cho ta!!!”
Cửu Tiêu Chân Nhân nhìn đám võ giả môn phái lao tới mà trừng mắt nộ quát… thế nhưng đã muộn rồi… ngay khi xâm nhập vào phạm vi của ma bão thì từng người trong chúng mới biết được quyết định xông vào của bản thân là ngu ngốc đến nhường nào, chân khí của chúng trước ma khí ẩn chứa Sát ý và Huỷ Diệt chi ý quá đỗi yếu ớt đến nỗi ngay tức thì mười tên Cường Giả đi đầu cứ thế nổ thành phấn vụn… chết không thế chết hơn được.
“Oành… Oành… Oành… Oành…”
Võ Đang cao thủ từng tên một nổ tung làm Cửu Tiêu Chân Nhân hai mắt đỏ tươi vì những mạch máu trong mắt lão đã nổ tung theo, chúng đều là lực lượng trung kiên và là nòng cốt của Võ Đang đấy, một đại phái không thể chỉ có một tên Cường Giả là lão được, từng người trong số bọn chúng đều quá đỗi quan trọng…
Nhưng… hiện tại lão có thể làm gì? Toàn bộ huyết khí trong người lão đã tiêu hao đến chín thành rồi, Cường Giả thập cấp có mạnh mẽ đến nhường nào đi nữa thì thân thể của lão cũng không có cách nào chống cự lại thứ ma khí mang theo hai loại đạo ý tà ác kia.
“Hahaha… Võ Đang phái nên đổi tên thành Thiêu Thân phái mới đúng…”
Long ngửa đầu cười lớn trước sự ngu ngốc của đám võ giả Võ Đang phái, duy trì Ma Vực áp súc hai mươi lần khiến ma khí trong người hắn tiêu hao trong mỗi hơi thở là quá đỗi khổng lồ, hai Đại Ma Hồn cũng sắp khô cạn rồi nhưng ngờ đâu hắn lại được tiếp sức bởi những kẻ thiêu thân kia, cắn nuốt thể xác và chân khí của bốn mươi tên Cường Giả bát cấp và cửu cấp đem lại cho hắn bốn mươi luồng năng lượng bổ trợ quý giá, thu thập linh hồn của chúng càng khiến hắn vui mừng khi đã đủ điều kiện để đột phá tam chuyển của Tứ Tử rồi, nếu thành công hắn sẽ có bốn Đại Ma Hồn đấy.
Kỳ thực Long không chắc là có thể duy trì Ma Vực đến cắn nuốt Cửu Tiêu Chân Nhân một tên Cường Giả thập cấp vậy nhưng nhờ có sự tiếp sức của đám cao thủ kia mà hắn đã đầy đủ thực lực rồi… không biết đám võ giả Võ Đang khi xuống địa ngục biết được điều này có chết thêm một lần nữa không đây?
“Rắc… Rắc… Rắc…”
Xương vỡ rồi… mười phần Cửu Tiêu chân khí trong người Cửu Tiêu Chân Nhân đã tiêu hao hết đồng nghĩa với không còn thứ gì có thể chặn lại ma khí xâm nhập vào thể nội của lão, từng đốt xương trong người lão cứ thế rung lắc dữ dội trước áp lực khủng bố và những vết nứt nẻ mang theo đau đớn khôn cùng khiến Cửu Tiêu Chân Nhân thê thảm nay còn thê thảm hơn, thân xác già nua của lão cong vòng lại lung lay sắp đổ.
Tưởng chừng Võ Đang lão tổ tông, giang hồ chí cường cao thủ Cửu Tiêu Chân Nhân sẽ vẫn lạc… nhưng…
“A di đà phật! Thiện tai thiện tai!”
Tiếng niệm phật tràn mang theo phật khí vô lượng đột ngột xuất hiện, bầu trời hắc ám bị ma khí che phủ theo đó xuất hiện một lỗ hổng lớn tràn đầy phật quang vàng rực… một rồi hai… hai rồi ba… hơn chục luồng phật khí đâm sầm vào đám mây ma khí.
“ẦMMMMM… ẦMMMMM…”
Va chạm khủng khiếp tạo thành hàng chục vụ nổ rung chuyển đất trời, ánh sáng chói lóa phô thiên cái địa vô cùng lóa mắt và rốt cuộc kết cuộc là hơn chục cái lỗ lớn bị đánh thủng trên bầu trời ma khí, Ma Vực của Long theo đó tiêu tán do tiêu hao quá độ, sắc mặt hắn trắng bệch, nơi khóe miệng đã trào ra không ít hắc huyết rồi… hắn thế mà bị thương.
“A di đà phật! Chấp Pháp Trưởng Lão diệt sát Võ Đang gần như toàn bộ chân nhân, chẳng lẽ không thể tha cho Cửu Tiêu lão đầu một đường sinh lộ sao?”
Xuất hiện là một lão tăng với bộ áo cà sa bạc màu vô cùng già nua, từng chữ từ miệng lão phát ra đều mang theo nội lực cực độ hùng hậu mà kẻ bị nhắm tới không ai khác là Long… ngực hắn nhộn nhạo không ngừng trước khí thế của lão… hắn biết lão già này thực lực hiện tại mình không thể chống lại.
“Khặc khặc! Ta đây vinh hạnh được diện kiến Vô Danh Thánh Tăng hay Cực Lạc Thánh Thiền Sư đây?” Dùng tay quẹt lấy dòng hắc huyết nơi khóe miệng, Long cười lạnh nói.
“A di đà phật! Chữ Thánh kia bần đạo là không dám nhận rồi, Chấp Pháp Trưởng Lão ngài nếu cho bần đạo vài phần mặt mũi có thể gọi hai chữ Vô Danh là đủ…” Lão tăng nhẹ nhàng đáp.
“Ra là Vô Danh Thánh Tăng! Không nói dài dòng lão tăng ngươi xuất hiện là muốn thay mặt Thiếu Lâm Tự bảo hộ Cửu Tiêu con chó già kia đúng không?”
Long nhìn thẳng vào gương mặt già nua của Vô Danh Thánh Tăng hỏi không một chút sợ hãi, hắn không tin lão già này sẽ xuống tay với mình vì hai tên tôn giả Thập Lục Tháp cùng hai tên lão tổ Đào Hoa Đảo đã đuổi tới rồi… thực lực như Vô Danh Thánh Tăng đương nhiên sẽ cảm ứng được, diệt sát một mình Ma Tôn khác với diệt sát hai tên tôn giả cùng hai tên lão tổ Đào Hoa Đảo vì như thế chẳng khác nào Thiếu Lâm Tự là muốn khai chiến với Thập Lục Tháp.
“A di đà phật! Chấp Pháp Trưởng Lão không nên hiểu nhầm, bần đạo xuất hiện cũng là muốn bảo hộ những sinh mạng vô tội bên dưới, người chết hôm nay đã quá nhiều quá nhiều… Chấp Pháp ngài làm đại nhân vật liệu có thể bỏ qua ân oán nhỏ để cứu vớt chúng sinh vô tội được chăng?”
Vô Danh Thánh Tăng vẫn là bộ dạng phật gia một tôn phật tử đắc đạo trầm thấp giảng giải thế nhưng Long cười lạnh xem thường, theo ý lão thì ngày hôm nay hắn không dừng tay chính là ma đầu coi mạng người như cỏ rác và lại là người nhỏ nhen ích kỷ hay sao?
“Hắc hắc… Vô Danh Thánh Tăng nói quá đúng, ta là đại nhân vật sao có thể cùng loài cẩu chó mang danh Cửu Tiêu kia so sánh được, từ lâu đã nghe nói phật gia Thiếu Lâm Tự lấy đức hiếu sinh, phật đạo cao thâm đến hôm nay mới được tận mặt gặp gỡ mới biết được quả nhiên là sự thật, cũng may có thánh tăng ngài điểm tỉnh nếu không ta thật biến thành một ma đầu rồi…” Long đột nhiên biến thành một bộ dáng trẻ nhỏ dễ dạy gật gù đồng tình với Vô Danh Thánh Tăng làm mí mắt lão giật giật vài cái, ngươi nếu thật là biết nghĩ thế thì sợ trời đất đã lộn ngược mấy vòng rồi.
“A di đà phật! Phật dạy quay đầu là bờ, Ma Tôn đại nhân một lòng hướng thiện chắc chắn một đời công danh lưu truyền sử sách… Cửu Tiêu lão đầu coi bộ thương thế nghiêm trọng, bần đạo là mặt dày xin cáo biết đại nhân mang hắn đi chữa thương, hôm nay đột nhiên xuất hiện làm đại nhân mất hứng thật là phải tội hẹn ngày sau bái phỏng tạ lỗi.” Vô Danh Thánh Tăng hiền từ nói, lão cũng không đợi Long trả lời mà tay hóa trảo chụp lấy Cửu Tiêu chân nhân rồi hai thân ảnh biến mất nhanh chóng.
“Hừ! Võ Đang… Thiếu Lâm… các ngươi liên tục lấn ta xem ta là quả hồng mềm muốn bóp thế nào là bóp phải không?”
Nhìn điểm đen nơi chân trời xa, Long hừ lạnh nói… hắn thừa nhận lúc Vô Danh Thánh Tăng xuất hiện thì tính mạng của Cửu Tiêu Chân Nhân đã được đảm bảo, hắn cũng biết Vô Danh Thánh Tăng thực sớm đã xuất hiện nhưng mãi đợi đến lúc Cửu Tiêu thất thế mới ra mặt, hắn còn không hiểu là lão tính toán tiêu hao Võ Đang thực lực hay sao chứ…
Lần này Võ Đang phái tổn hại nhiều cao thủ như thế chắc hẳn không còn cách nào khác phải ôm lấy chân Thiếu Lâm Tự cầu một đường sinh lộ, Vô Danh xuất hiện ngăn chặn Ma Tôn cũng theo đó uy vọng tăng cao trong giang hồ, quả là một mũi tên trúng hai con chim… Vô Danh Thánh Tăng… quả nhiên gừng càng già càng cay mà.
Lại nói hắn nhẹ nhõm đánh bại Cửu Tiêu Chân Nhân là vì tâm pháp của lão tuy mạnh nhưng tồn tại khiếm khuyết chí tử, đó chính là sinh khí… cửu tiêu chỉ có tử mà không có sinh, chính vì thế mà cửu tiêu chân khí trước ma khí là thua kém nhiều lắm, nếu ngay từ đầu lão không quá tự tin vào thực lực bản thân để rồi lựa chọn du đấu tránh trực diện giao thủ thì không biết mèo nào cắn mỉu nào.
“Rắc… Ầm… Ầm… Rắc…”
“Oành… Rắc… Rắc… Rắc… Oành…”
Thu hồi tầm mắt, Long nhìn về phía đại địa dưới chân mình, nếu lần đầu là hoang tàn thì bây giờ hai chữ địa ngục chính là miêu tả mảnh đất dưới chân hắn, cơn bão ma khí áp súc hai mươi lần chẳng khác gì tận thế hàng lâm quét sạch sành sanh toàn bộ kiến trúc và sinh mạng bên dưới, lần động thủ này của hắn có thể nói đã xóa sổ một phần tư Bắc Kinh cái thủ phủ này.
“Khặc khặc… thật nhiều tử khí… không bằng ở đây đột phá tam tầng…”
Hai mắt Long sáng rực trước đám mây tử khí bốc lên ngùn ngụt bởi những sinh mạng vừa chết đi, ma công càng tịnh tiến khiến tâm trí hắn cũng bị ảnh hưởng không ít… đùa chứ hắn là tu luyện ma công đấy, một ma tu lại đi để ý người chết nhiều hay ít sao?
“Đại nhân!”
Hai tên Tôn giả Thập Lục Tháp đuổi tới rồi, hai lão cung kính đứng trước mặt Long nhận mệnh, thực lực cửu cấp nến hai lão cũng kịp chạy tới để chứng kiến màn giao thủ chấn động trời đất của Ma Tôn cùng Cửu Tiêu chân nhân… không… nói đúng chỉ là Ma Tôn một đầu đè ép Cửu Tiểu chân nhân – một tên Cường Giả nửa bước thập cấp đến mức không có khả năng hoàn thủ…
Để lại một bình luận